Diêu Lệ Lệ cười bước tới: “Đinh Hương, không ngờ cậu cũng đến đây chơi đấy, chẳng phải cậu thi đỗ trường đại học Nam Giang sao? Nào, để tôi giới thiệu cho cậu một chị khoá trên này”.
“Thật hả?”, Đinh Hương vừa mừng vừa sợ.
Diêu Lệ Lệ kéo cô ấy qua, chỉ vào một cô gái khác: “Đây là cô cả nhà họ Lâm, Lâm Mộng Đình”.
Vừa nghe thấy cái tên này, Lý Dục Thần lập tức sững sờ.
Lâm Mộng Đình, có trùng hợp thế không chứ?
Anh nhớ tên của nhà gái được viết trên tờ hôn ước mà ông nội để lại hình như cũng là Lâm Mộng Đình.
Cô cả nhà họ Lâm, Lâm Mộng Đình…
Khi hôn ước vẫn còn hiệu lực có nghĩa là cô gái này chính là vợ chưa cưới của anh.
Lý Dục Thần bất giác nhìn cô thêm mấy lần.
Phải công nhận rằng Lâm Mộng Đình rất xinh đẹp, hơn nữa trên người cô còn có khí chất ung dung tĩnh lặng đặc biệt.
Người tu hành cực kì nhạy bén với khí chất và tinh thần nội tại của người khác, khí mạch của hầu hết những người đến quán bar đều đục ngầu. Ngoại trừ Đinh Hương bên cạnh anh, trong số những người anh gặp hôm nay tại quán bar chỉ có Lâm Mộng Đình là khác biệt, cô như một đoá phù dung nở rộ giữa vườn hoa tàn liễu dập vậy.
Dường như Lâm Mộng Đình cũng cảm nhận được ánh mắt của anh, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3416447/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.