“Bố, có chuyện gì thế?”, Lâm Thu Thanh thấp thỏm hỏi.
“Hỏi vợ của con ấy”, ông cụ đột nhiên nổi giận, giọng nói như sấm rền: “Con hỏi xem vợ con đã làm gì rồi!”
Bà Lâm sợ đến mức kẽ run rẩy, cúi đầu khóc thút thít.
Lâm Thu Thanh không hiểu sao bố lại giận dữ đến thế, chỉ đành đi tới hỏi vợ.
Bà Lâm vừa khóc vừa kể lại chuyện ban ngày, nhưng lại giấu đi một vài chi tiết.
“Tôi nghĩ cho cậu ta hai triệu đã là không bạc đãi cậu ta rồi, cậu ta và Mộng Đình của chúng ta chưa từng gặp nhau cứ thế đến ở rể chắc chắn Mộng Đình sẽ không chấp nhận được. Hơn nữa con gái nhà họ Lâm chúng ta sao có thể cưới một thằng nhóc nghèo từ trong núi đi ra được, nếu chuyện này truyền ra ngoài…”
Lâm Thu Thanh cũng đã hiểu, đương nhiên ông ta cũng biết chuyện con gái có hôn ước từ nhỏ, nhưng ông ta chưa từng để tâm, chỉ coi như một trò đùa.
Không ngờ sau bao nhiêu năm người ta thật sự tìm đến.
“Bà đúng thật là, sao lại không nói với bố một tiếng mà đã tự quyết định rồi”.
“Không phải gần đây bố không được khoẻ sao, tôi nghĩ chút chuyện nhỏ này không cần phải làm phiền bố. Hơn nữa hôn ước là do bố quyết định, bố là một người chú ý thể diện, có một số việc người làm con như chúng ta phải giúp bố san sẻ”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3416445/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.