Chương 2 
 Trên giấy hôn ước có địa chỉ nhà họ Lâm, nhưng chỉ viết là sơn trang Bắc Khê chứ không có địa chỉ cụ thể. 
 Lý Dục Thần bèn đến hỏi thăm bảo vệ: “Ông anh, trong này có chủ nhà nào họ Lâm không?” 
 “Họ Lâm?”, bảo vệ quan sát anh từ trên xuống dưới mấy lần: “Anh đến tìm nhà họ Lâm làm gì?” 
 “Ồ, tôi đến tìm họ hàng”, Lý Dục Thần đáp. 
 “Họ hàng?” 
 Trong mắt bảo vệ lộ vẻ khinh bỉ, anh ta đã gặp rất nhiều người nghèo đến đây tìm người thân rồi. 
 Người trẻ tuổi trước mắt ăn mặc rách rưới, tóc rối bù, đạo sĩ không giống đạo sĩ, ăn mày không giống ăn mày. 
 “Những người ở đây đều mang họ Lâm, cậu nói thẳng là tìm người nào đi?” 
 Trong giọng nói của bảo vệ lộ vẻ châm chọc, như đang nói để xem anh quen ai. 
 “Đều họ Lâm á?” 
 Lý Dục Thần không khỏi ngạc nhiên, chẳng lẽ đây đều là nhà của nhà họ Lâm? 
 Từ lâu đã nghe nói nhà họ Lâm giàu có, nhưng không ngờ lại giàu có đến mức này. 
 “Tôi tìm Lâm Thượng Nghĩa”. 
 “Đi đi đi!”, bảo vệ đột nhiên trở nên hung dữ, ra vẻ xua đuổi: “Anh cũng chỉ từng nghe đến cái tên này thôi chứ gì, anh có biết ông ấy là ai không? Anh có tư cách gặp ông cụ Lâm à?” 
 Lý Dục Thần không hề sợ hãi, bình thản nói: “Tôi tên Lý Dục Thần, anh gọi điện thoại cho Lâm Thượng Nghĩa là biết”. 
Bảo vệ thấy dáng vẻ bình tĩnh của anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/2790155/chuong-2.html