Chương 127 
 Anh lại nhìn sang Trần Văn Học, đối phương vẫn dáng vẻ lịch sự nho nhã như vậy. 
 Nhưng ông lão bên cạnh anh ta có bước đi trầm ổn, khí chất khiêm tốn, là một cao thủ trong nghề. 
 Trần Văn Học khẽ cười, nói: “Chậc, mọi người đừng hiểu lầm! Tôi với anh Lý đây cũng vừa mới quen ở khu bên ngoài, thấy hợp ý nhau nên kết bạn. Còn anh ấy là người thế nào thì tôi không biết gì cả”. 
 “Vậy cậu còn bỏ ra nhiều như vậy cược cho cậu ta?” 
 “Chơi cho vui mà, mấy chục triệu thôi”. 
 Sáu Sẹo thở phào nhẹ nhõm: “Tôi nói mà, tên nhóc này sao có thể là con rể nhà họ Lâm được chứ!” 
 Ông chủ Chu cười ha ha: “Cậu Trần quả nhiên hào phóng, chỉ là bèo nước gặp nhau lần đầu mà đã hào phóng tặng ngàn vàng rồi”. 
 “Nào có rộng rãi như tổng giám đốc Chu, tôi chỉ là thêm chuyện góp vui mà thôi”, Trần Văn Học nói. 
 “Náo nhiệt mới vui. Chẳng hay cậu Trần có mang chó đến không, đừng chỉ đến giúp vui mà quên mất chuyện chính của chúng ta”. 
 Ông chủ Chu cười như không cười nhìn Trần Văn Học. 
 Trần Văn Học nói: “Ông chủ Chu yên tâm, sao tôi quên được chứ. Trước khi hai bên thi đấu, hay là gọi chút món khai vị trước đi?” 
 “Món khai vị gì?” 
 “Ván này, chúng ta mỗi bên thêm mười triệu, thế nào?” 
 Ông chủ Chu khoát tay: “Tôi thì không sao cả, mười triệu thôi, chơi vui là được”. 
Hai người lấy thể ngân hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/2789631/chuong-127.html