🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
 Trên khoảng đất trống. 

 Lâm Hàn, cao thủ của nhà họ Tiêu và cao thủ của ba nhà quý tộc đứng đối diện nhau. 

 Lúc này, ông Khương cũng nhìn Lâm Hàn, cười nói: “Cậu Lâm, vậy chúng ta bắt đầu trận đấu đi. Tôi vẫn muốn nói trước với cậu một số chú ý trong quá trình đấu, tránh gây ra hiểu lầm”. 

 Lâm Hàn nghe thế thì khẽ gật đầu, nói: “Ông nói đi”. 

 “Thứ nhất, mặc dù là trận đấu sát hạch nhưng đều là các cao thủ có bản lĩnh tài giỏi, khó tránh được sẽ xuất hiện những việc ngoài ý muốn, xảy ra thương vong, bất cứ chuyện gì xảy ra thì cũng phải tự gánh hậu quả. Thứ hai, chỉ cần có bất cứ ai gặp tình thế bất lợi rồi thua thì sẽ bị đánh giá là người giỏi võ chứ không phải cao thủ, tất nhiên lúc đó cũng sẽ giải quyết theo quy tắc. Thứ ba, thời gian đấu là một phút, quá thời gian mà vẫn hòa nhau thì tất nhiên kết quả sẽ quyết định là cao thủ thắng”, ông Khương lớn giọng nói. 

 Trước đó Lâm Hàn cũng đã biết được những điều cần chú ý này từ Tiêu Nhã. Lúc đó Lâm Hàn và Tiêu Nhã thống nhất kế hoạch, cũng xuất phát từ mấy quy tắc này, lợi dụng quy tắc để đối phó với cao thủ của ba nhà quý tộc. Đúng lúc có thể nhờ vào lần kiểm tra này để đánh trọng thương cao thủ của ba nhà quý tộc, khiến cao thủ của bọn họ mất hơn phân nửa. Nếu trong tay không đủ cao thủ thì tất nhiên cũng chẳng có quyền để lên tiếng, khi đó sẽ tiện cho kế hoạch của Lâm Hàn và Tiêu Nhã. 

 Đương nhiên ông Khương hiểu Lâm Hàn biết mấy quy tắc này, bây giờ nhắc lại lần nữa là để tránh gây hiểu lầm, tránh để lúc đó Lâm Hàn hoặc người nhà họ Tiêu đưa đến bị đánh giá không phải cao thủ, rồi Lâm Hàn cảm thấy họ không nhắc đến quy tắc. Vì thế nói quy tắc trước tránh để Lâm Hàn hiểu lầm, đến khi đó lại không nói đạo lý rồi trách họ thì không hay. 

 “Tôi hiểu, có thể bắt đầu rồi”, Lâm Hàn nhàn nhạt nói. 

 Ông Khương nghe vậy, thấy Lâm Hàn vẫn bình tĩnh thì có hơi không hiểu Lâm Hàn lấy đâu ra tự tin. Nhưng đã đến lúc này rồi, ông Khương cũng không quan tâm nhiều nữa. Huống hồ, theo cụ ta thấy thì bây giờ Lâm Hàn cũng không thể giở trò gì được nữa. 

 Ngay sau đó, dưới sự theo dõi của đông đảo cao thủ và gia chủ các thế lực Vùng Xám thành phố Thiên Kinh, trận đấu bắt đầu. 

 Vì quá nhiều người nên ba nhà quý tộc không thể trực tiếp bắt đầu cùng nhau được mà bắt đầu riêng lẻ, dù sao thì bọn họ không chỉ cần thi đấu mà bên cạnh đó còn cần trọng tài đánh giá và cần cả nhân lực. 

 Chẳng mấy chốc, mười nhóm người được dẫn đến một khoảng đất trống rộng lớn. Ông Khương tuyên bố: “Sau khi tiếng chuông vang lên thì bắt đầu trận đấu, thời gian đấu là một phút để phân thắng bại”. 

 Sau khi mười nhóm người chuẩn bị xong, tiếng chuông vang lên, trận đấu bắt đầu. 

 Bỗng chốc, tâm trạng của nhiều người ở hiện trường hơi căng thẳng, mắt dán chặt vào mười nhóm người đã bắt đầu thi đấu trên khoảng đất trống. 

 Hầu hết những người thuộc nhiều thế lực ở thành phố Thiên Kinh đều muốn xem người mà Lâm Hàn đưa đến rốt cuộc có bản lĩnh thế nào, từ đợt trước Lâm Hàn tham gia vào trận đấu giữa ba nhà quý tộc, tiếng tăm của Lâm Hàn ngày càng nổi ở thành phố Thiên Kinh. 

 Thậm chí trong thời gian này, Lâm Hàn đã được người của Vùng Xám ở thành phố Thiên Kinh truyền tai nhau như một nhân vật truyền kỳ. 

 Dù sao thì những việc Lâm Hàn đã làm thực sự khiến người ta vô cùng kinh ngạc. Một người không phải người của quý tộc, thậm chí không phải một thế lực của Vùng Xám ở thành phố Thiên Kinh lại đột nhiên ra tay giúp cho nhà họ Tiêu vốn đang rơi vào tình thế bất lợi tuyệt đối, gần như diệt vọng lại chuyển bại thành thắng, đánh bại liên quân do hai nhà quý tộc họ Chu và họ Khương liên minh với nhau, có thể gọi là truyền kỳ. 

 Nhưng suy cho cùng chỉ là việc mà phần lớn mọi người nghe nói chứ chưa tận mắt chứng kiến, thế nên có không ít người của Vùng Xám ở thành phố Thiên Kinh tỏ ý nghi ngờ về tính xác thực của chuyện này. 

 Nhưng hôm nay, đúng lúc có thể mượn cơ hội này để xem, rốt cuộc Lâm Hàn có thật sự có bản lĩnh này hay không. 

 Mặc dù không thể tận mắt nhìn thấy bản lĩnh và năng lực chỉ huy của Lâm Hàn, nhưng xem kỹ năng của thuộc hạ Lâm Hàn thì cũng có thể nhìn ra được vài điều. 

 Lúc này, người của ba nhà quý tộc cũng hơi căng thẳng. Mặc dù theo họ thấy thì năm trăm người mà Lâm Hàn và nhà họ Tiêu đưa đến không thể không có tay đấm bình thường, nhưng sự bất thường và vẻ tự tin ngời ngời của Lâm Hàn và Tiêu Nhã vừa rồi cũng khiến bọn họ hơi nghi ngờ, nghi ngờ Lâm Hàn vẫn còn chiêu để phòng thân, nghi ngờ có thể sẽ xảy ra rủi ro. 

 Trong ba nhà quý tộc, chỉ có Khổng Tử Dục là hoàn toàn không suy nghĩ nhiều, anh ta còn nhìn thuộc hạ của Lâm Hàn ở khoảng đất trống trước mặt với vẻ hơi mong chờ. 

 Khổng Tử Dục không biết cụ thể Lâm Hàn là người thế nào, nhưng đại khái như nào thì Khổng tử Dục hoàn toàn biết rõ, Lâm Hàn đã có thể tự tin như vậy thì chắc chắn là có vốn liếng của mình rồi. 

 Khổng Tử Dục nghĩ đi nghĩ lại thì cũng chỉ có một khả năng, đó là hơn năm trăm người mà Lâm Hàn và nhà họ Tiêu đưa tới không có ngoại lệ, tất cả đều là cao thủ được huấn luyện bài bản, không một ai là tay đấm bình thường, nếu không, Lâm Hàn không thể tự tin như vậy. Nếu dựa vào chiến thuật khác thì bây giờ cũng không kịp, dù sao thì trận đấu đã bắt đầu, mà người của ba nhà quý tộc cũng sẽ không cho cơ hội, sẽ không cho Lâm Hàn thêm thời gian. Trước khi thi đấu để sát hạch tay chân bình thường, Khổng Tử Dục cảm thấy ba nhà quý tộc sẽ không cho Lâm Hàm thêm chút thời gian nào. 

 Cho nên nhìn thấy cao thủ tinh anh của nhà họ Tiêu thì cố ý không chọn mà toàn bộ đều chọn người bên phía Lâm Hàn. 

 Sau khi biết được điều này, Lâm Hàn bỗng mỉm cười, đúng là biết chọn mà. Vốn dĩ nên chọn những cao thủ tinh anh của nhà họ Tiêu, như vậy thì họ sẽ chịu ít tổn thất ban đầu hơn, nhưng chọn hết những cao thủ dưới trướng Lâm Hàn thì có thể kết quả sẽ khá thảm. Những cao thủ dưới trướng Lâm Hàn không chỉ có kỹ năng tốt mà ra tay cũng cực kỳ tàn nhẫn. Ở mức độ này thì không phải là có cho đối phương cơ hội hay không nữa, mà hoàn toàn là không cho đối phương cơ hội để đứng dậy rời đi. 

 Đã chọn đối mặt với cao thủ của nhà họ Lâm, vậy thì phải chuẩn bị tốt tâm lý để chịu thương và bị khiêng đi. 

 Lâm Hàn nhìn Tiêu Nhã ở bên cạnh rồi thấp giọng hỏi: “Cô đoán xem cao thủ mà tôi đưa tới cần trung bình bao lâu là có thể giải quyết được cao thủ của ba nhà quý tộc?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.