Nhà họ Khổng vừa mới nói xong thì Lâm Hàn và Tiêu Nhã đều im lặng.
Bọn họ nhìn nhau, sắc mặt đều thay đổi.
Lúc nãy Lâm Hàn và Tiêu Nhã đều mang vẻ mặt kích động, ai cũng vui vẻ vì cuối cùng họ cũng được nghe thấy những lời mình muốn nghe, không cần phải diễn nữa, cũng không cần phải lá mặt lá trái với những người kia.
“Gia chủ nhà họ Khổng, ông là gia chủ của quý tộc họ Khổng nên nói lời phải giữ lấy lời đấy nhé? Một lời đã nói ra, tốt nhất nên làm được”, Lâm Hàn bèn lên tiếng cười nói.
Khổng Trung Thiên lập tức cảm thấy sai sai, nhất là khi nhìn thấy vẻ mặt của Lâm Hàn và Tiêu Nhã thì cảm giác bất an đó lại càng dữ dội, nhưng cụ thể là lạ chỗ nào thì ông ta nghĩ tới nghĩ lui vẫn nghĩ không ra.
Bấy giờ, nghe anh nói thế, Khổng Trung Thiên gật đầu theo bản năng, nói: “Tất nhiên sẽ giữ lời, chỉ cần hơn năm trăm người ở đây đều là cao thủ được huấn luyện nghiêm chỉnh, không có tay đấm bình thường thì cậu có thể tiếp tục tham gia vào hội nghị quý tộc Thiên Kinh, tuyệt đối không còn ai cản trở gì nữa, chúng tôi cũng chỉ làm theo quy định mà thôi, chứ có vô cớ làm khó làm dễ gì cậu đâu?”
Hai quý tộc lớn lúc bấy giờ cũng thấy có gì đó sai sai, từ vẻ mặt của Lâm Hàn và Tiêu Nhã thì dường như họ đã hoàn thành một mục đích nào đó, chẳng hiểu sao lại khiến họ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngheo-thanh-ty-phu/3733640/chuong-906.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.