Sau khi La Văn và Lâm Phong rời đi chưa được bao lâu thì nhân viên y tế đi ra.
Lâm Hàn biết được tình hình đã ổn định, chỉ là nữ sát thủ kia cần một chút thời gian mới có thể tỉnh lại, anh để nhân viên canh giữ ở lại, cũng cho phép nhân viên y tế về nghỉ ngơi, dù sao bây giờ cũng đã khuya lắm rồi.
Ngay lập tức, Lâm Hàn cũng tiến vào phòng xem xét tình hình.
Nữ sát thủ lúc này vẫn còn đang hôn mê, không hề có dấu hiệu tỉnh lại.
Trái lại vết máu trên bộ quần áo ở bên cạnh lại khiến Lâm Hàn hơi kinh ngạc, bên trong áo da thấm đẫm máu, vết máu đã khô cứng lại, từ độ dày của nó có thể tưởng tượng được lúc trước nữ sát thủ này đã chảy bao nhiêu máu.
Lâm Hàn lại nhìn nữ sát thủ đang hôn mê nằm trên giường, gương mặt xinh đẹp, hoàn toàn có tố chất một đại mỹ nhân.
Nếu đi ngoài đường lớn, gương mặt như này nhất định có thể khiến vô số đàn ông thần hồn điên đảo, nhưng có điều ai cũng không ngờ được rằng đằng sau khuôn mặt tuyệt mỹ và nhìn có vẻ yếu đuối ấy lại là một sát thủ máu lạnh tàn nhẫn.
Một sát thủ tàn nhẫn đối với bản thân mình như vậy, Lâm Hàn tin cô ta đối xử với mục tiêu sẽ càng tàn nhẫn hơn, nếu không phải như thế thì mấy cao thủ lúc trước của nhà họ Khổng cũng sẽ không bỏ ra nhiều công sức đến vậy để đuổi giết nữ sát thủ này.
Lâm Hàn nhìn sơ qua, vẫn không thấy có dấu hiệu tỉnh lại, anh cũng không có ý định nán lại đây lâu hơn nên đi về nghỉ ngơi trước.
“Nếu cô gái này tỉnh lại lập tức thông báo cho tôi biết, ngoài ra mấy người cũng phải chú ý an toàn, thân thủ của cô ta không tồi đâu”, Lâm Hàn dặn dò nhân viên y tế canh giữ.
“Vâng, cậu Lâm”, hai nhân viên y tế phụ trách canh giữ đáp.
Lâm Hàn khẽ gật đầu, cũng không nói thêm gì nữa mà đi thẳng ra ngoài.
Nhưng sau khi rời khỏi căn phòng đó, Lâm Hàn lại điều thêm hai cao thủ nữa đến để canh giữ bên ngoài.
Mặc dù nữ sát thủ này đã bị thương nặng, nhưng ai mà biết được sau khi tỉnh lại cô ta có thể sẽ làm gì chứ, thân thủ cô ta chắc cũng không tồi, căn bản không phải là người mà hai nữ y tá kia có thể giữ được.
Lâm Hàn vốn cũng chẳng phải người tốt gì, anh không đơn thuần muốn cứu cô ta, lúc đó ra tay cứu cô ta, một mặt là do nhất thời nổi hứng, mặt khác cũng là bởi vì có liên quan đến nhà họ Khổng, Lâm Hàn chỉ muốn làm rõ mà thôi.
Nếu không phải như thế thì Lâm Hàn căn bản cũng sẽ không ra tay xen vào việc của người khác, dù sao lúc đó anh cũng chỉ có một thân một mình, nếu xuất hiện nguy hiểm gì thì không ổn rồi.
Mà nếu như đã giúp nữ sát thủ này, còn cứu cô ta, Lâm Hàn đương nhiên không thể để cô ta rời đi dễ dàng như thế được, ít nhất phải để Lâm Hàn làm rõ được tại sao cao thủ nhà họ Khổng lại xuất hiện ở thành phố Phụng Thiên khu vực Bắc Đông, rốt cuộc bọn họ có mục đích gì.
Sau khi sắp xếp xong hai cao thủ nhà họ Lâm đến canh giữ, Lâm Hàn liền trở về phòng của mình nghỉ ngơi, lúc này sắc trời đã không còn sớm nữa rồi.
Ngày hôm sau.
Sau khi Lâm Hàn tỉnh dậy lại đến xem tình hình của nữ sát thủ một chút, nhưng cô ta vẫn hôn mê chưa có dấu hiệu tỉnh lại. Lâm Hàn cũng không vội, tiếp tục bảo y tá và cao thủ nhà họ Lâm canh giữ, anh đi làm công việc khác, kiên nhẫn chờ đợi.
Chờ mãi đến tận buổi trưa, Lâm Phong tìm đến. Hiển nhiên là sau đêm qua và sáng nay đã điều tra ra được một số tin tức.
“Tình hình thế nào rồi?”, Lâm Hàn hỏi.
Vẻ mặt của Lâm Phong có hơi kỳ lạ, ông ta nói: “Cậu Lâm, tôi đã điều tra kỹ càng, người nhà họ Khổng đến đây lần này hình như không ít đâu, có khoảng mười mấy cao thủ, hơn nữa về mặt thời gian cũng rất kỳ lạ, đúng vào cái ngày mà cậu đến khu vực Bắc Đông, cũng không biết là trùng hợp hay là do căn chuẩn thời gian mà đến. Trái lại, mục đích của những người nhà họ Khổng này không điều tra được, nhưng rõ ràng bọn chúng đã phái tai mắt đến điều tra gần trang viên, sau đó hình như đã xảy ra chuyện gì đó tổn thất gần một nửa cao thủ, tối hôm qua ở quán rượu lại bị thương nặng, sau đó đã lập tức rời khỏi thành phố Phụng Thiên trở về thành phố Thiên Kinh”.
Lâm Hàn nghe xong, sắc mặt lập tức trở nên kỳ lạ.
Thời điểm Lâm Hàn đến thành phố Phụng Thiên ở khu vực Bắc Đông, những người nhà họ Khổng này cũng đến, Lâm Hàn cũng không tin chuyện này chỉ là trùng hợp, rõ ràng là căn chuẩn thời gian mà đến.
Thêm việc người nhà họ Khổng đã điều tra gần trang viên, mục đích cũng càng thêm rõ ràng, dường như chính là vì Lâm Hàn mà đến đây.
Khả năng cao là đến để đối phó với Lâm Hàn, ám sát anh.
Chỉ có điều hình như về sau đã xảy ra chuyện, chắc hẳn là do nữ sát thủ này gây ra, sau đó tối hôm qua lại bị Lâm Hàn đánh trọng thương ở trong quán rượu, mặc kệ lần này đối phương có mục đích gì, đã không có năng lực tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ, cho nên tối hôm qua liền trực tiếp rời khỏi thành phố Phụng Thiên, quay trở về thành phố Thiên Kinh.
Lâm Phong lúc này lại nói: “Mấy chuyện khác cũng không dễ gì tra ra được, những người này đều là cao thủ nhà họ Khổng, cực kỳ bí mật, có thể điều tra ra được mấy chuyện kia cũng là bởi vì có một vài yếu tố trùng hợp”.
Lâm Hàn nghe vậy khẽ gật đầu, cũng hiểu được.
Mặc dù trước mắt có rất nhiều cao thủ nhà họ Lâm ở thành phố Phụng Thiên khu vực Bắc Đông, nhưng trong khoảng thời gian này bọn họ cũng đều bận rộn giải quyết công việc riêng, hơn nữa đám người Vùng Xám Bắc Đông cũng đã biểu hiện ngoan ngoãn, cho nên bọn họ không chú ý đến đám cao thủ nhà họ Khổng từ vùng ngoài đến cũng là chuyện bình thường.
“Xem ra mục đích của người nhà họ Khổng này rất có thể là tôi, gan cũng không nhỏ đâu, tôi còn chưa ra tay, ngược lại bọn họ lại muốn ra tay trước rồi?”, Lâm Hàn cười nói.
Sắc mặt của Lâm Phong cũng không được tốt cho lắm, nếu như thật sự là vậy thì lòng cam đảm của nhóm người nhà họ Khổng này cũng quá lớn rồi, vậy mà trực tiếp dám đến thành phố Phụng Thiên, thậm chí còn muốn đến trang viên để ám sát Lâm Hàn, thật đúng là không xem mấy cao thủ nhà họ Lâm ra gì mà.
“Cậu Lâm, cậu có muốn tôi huy động một số cao thủ nhà họ Lâm đến dạy dỗ đám người nhà họ Khổng này không?”, Lâm Phong thấp giọng nói.
Cứ như thế cũng đã chèn ép được nhà họ Khổng, mặc dù không thể trực tiếp làm gì được nhà họ Khổng, nhưng một con ếch sẽ chết khi nước dần sôi lên, như này cũng hoàn toàn đủ rồi.
Chủ yếu nói như vậy, nhà họ Lâm cũng không cần đưa quá nhiều vào, dù sao các cao thủ nhà họ Lâm còn lại cũng bận công chuyện riêng, huy động bọn họ đến thì ở nơi khác nhất định sẽ có tổn thất, hơn nữa chắc chắn sẽ không nhỏ, cho nên hoàn toàn không đáng.
“Không cần, mấy người này của chúng ta là đủ rồi, sau này ông chú ý phòng bị thêm, đừng để xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn là được rồi, chờ nữ sát thủ này tỉnh lại làm rõ mọi chuyện rồi nói sau. Chỉ là một nhà họ Khổng nho nhỏ vẫn chưa thể uy hiếp được tôi đâu”, Lâm Hàn nói thẳng.
Lâm Phong thấy thế cũng không tiện nhiều lời nữa, đồng ý, sau đó rời đi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]