Chương trước
Chương sau
 Lâm Phong nhìn Lâm Hàn bằng ánh mắt hơi kỳ lạ. 

 Ông ta đương nhiên biết rõ về trận cá cược lần trước giữa Lâm Hàn với Dương Tiêu. 

 Hơn nữa, Lâm Phong cũng biết trận cá cược ấy đã khiến cho Lâm Hàn trở thành người thừa kế chân chính của nhà họ Lâm, nhận được sự đồng ý của tất cả mọi người. 

 Mà trong lần cá cược ấy, Lâm Hàn không thể sử dụng bất cứ tài nguyên hay thế lực nào của gia tộc để đòi lại tiền từ một quý tộc như nhà họ Khương. 

 Kết quả, anh đã lấy lại được gấp mấy lần số tiền ban đầu mà không dựa vào nhà họ Lâm, còn xoay chuyển tình thế trong trận chiến giữa ba quý tộc lớn, quả là đáng nể. 

 Nhưng giờ xem ra, có vẻ mọi thứ không chỉ đơn giản như vậy. 

 Lâm Hàn không những vượt xa hạn mức cá cược với Dương Tiêu, mà còn tự mình tạo được mối quan hệ thân thiết với quý tộc họ Tiêu, cùng nhau trở thành đồng minh. 

 Phải biết rằng, Lâm Hàn của lúc đó chẳng có thực lực mạnh mẽ cùng thế lực và tài nguyên của nhà họ Lâm, nhà họ Tiêu cũng hoàn toàn không biết anh có một con quái vật khổng lồ chống lưng. 

 Lúc ấy, tuy Lâm Hàn có ơn cứu mạng, giúp nhà họ Tiêu tránh khỏi họa diệt vong, nhưng suy cho cùng, thực lực mà anh thể hiện ra ngoài cũng chỉ bình thường mà thôi. 

 Chỉ có thế, vậy mà nhà họ Tiêu vẫn bằng lòng kết đồng minh với Lâm Hàn, thậm chì còn chịu giúp một người ngoài như anh bước chân vào thành phố Thiên Kinh, tranh giành lợi ích. 

 Lâm Phong liếc nhìn Lâm Hàn, bấy giờ mới nhận ra có khi năng lực của anh còn tốt hơn, thậm chí là vượt ngoài sức tưởng tượng của mình. 

 Trong lòng Lâm Phong tức thì càng thêm bội phục Lâm Hàn, cũng ngày càng coi trọng đời gia chủ kế tiếp và chờ mong anh kế thừa vị trí ông chủ của nhà họ Lâm rồi mang lại một tương lai hoàn toàn mới cho gia tộc. 

 Trước đây, thực ra Lâm Phong vẫn có chút lo lắng. Tuy trước đó, Lâm Hàn đã giành chiến thắng trong cuộc cá cược với Dương Tiêu và chứng minh được năng lực của mình. 

 Lâm Phong cảm thấy nếu đặt mình vào tình huống của Lâm Hàn, ông ta cảm thấy bản thân sẽ không thể nào làm được như anh. Nói cách khác, năng lực của Lâm Hàn hoàn toàn bỏ xa ông ta. 

 Nhưng giỏi hơn ông ta không có nghĩa là có thể gánh vác được vị trí ông chủ của nhà họ Lâm. Dù sao, nhà họ Lâm cũng khác những thế lực còn lại, địa vị cũng vượt xa bọn họ, là một con quái vật khổng lồ chân chính. 

 Nếu muốn quản lý tốt con quái vật khổng lồ ấy thì không phải cứ có năng lực là được. 

 Dù là Lâm Thiên Tiếu, lúc trước dẫn dắt nhà họ Lâm từ con số không đến một gia tộc khổng lồ như bây giờ, được coi như một nhân vật truyền kỳ của bao thế hệ. 

 Nhưng theo sự phát triển càng ngày càng lớn mạnh của nhà họ Lâm, Lâm Thiên Tiếu cũng dần có chút bất lực, đôi khi sẽ đưa ra vài quyết định sai sót. 

 Đương nhiên, đa số người nhà họ Lâm sẽ không biết đến điều này, dù là người có địa vị như Lâm Phong cũng chỉ tình cờ biết được mà thôi. 

 Bởi vậy, khi Lâm Hàn giành chiến thắng trong trận cá cược với Dương Tiêu, tất cả mọi người trong nhà họ Lâm đều tin tưởng anh, thì thực tế, Lâm Phong vẫn cứ có chút nghi ngờ về anh. 

 Có điều, giờ xem ra, Lâm Phong chợt cảm thấy mọi lo lắng của mình đều là thừa thãi. Lâm Hàn chẳng hề đơn giản như bề ngoài anh thể hiện ra. 

 Có lẽ, Lâm Hàn thật sự có năng lực trở thành ông chủ nhà họ Lâm. Thậm chí, thực lực ở mọi khía cạnh của anh còn vượt trội hơn Lâm Thiên Tiếu. 

 Lâm Phong nghĩ vậy thì thầm kinh ngạc không thôi. 

 Lúc này, mấy người khác cũng không hiểu tại sao Lâm Hàn lại có thể khiến cho nhà họ Tiêu bằng lòng giúp một người ngoài như anh tham gia vào hội nghị quý tộc ở thành phố Thiên Kinh, tìm được chỗ đứng trong đây. 

 Thông qua khoảng thời gian này, mấy người họ cũng coi như có chút hiểu biết về Lâm Hàn, biết anh không phải loại thích khoác lác. Nếu Lâm Hàn đã nói thế thì chắc chắn sẽ làm được. 

 "Vậy anh Hàn, nếu có thể đúng lý hợp tình mà tham gia hội nghị quý tộc lần này ở thành phố Thiên Kinh, bên mình còn có thực lực thì chẳng phải sẽ giành được rất nhiều lợi ích, trực tiếp đứng vững gót chân trong vùng xám ở đây ư?", Ngô Xuyên mừng rỡ nói. 

 Lâm Hàn thấy Ngô Xuyên vui vẻ như vậy thì cười nói: "Đương nhiên rồi. Có điều, chuyện này cũng không liên quan đến anh. Bên Bắc Đông còn có chuyện chờ anh đó". 


 Nếu bỏ qua thì về sau muốn tìm một chỗ đứng trong thành phố Thiên Kinh cũng không phải không được, nhưng sẽ phải châm ngòi chiến tranh, tổn thất rất lớn, chứ chẳng thể nào ngon ăn như lúc này được. 

 "Đúng thế", Lâm Hàn gật đầu nói: "Vì vậy, lần này tôi sẽ cố gắng dẫn nhiều cao thủ đến, đảm bảo không xảy ra sai sót nào. Tôi đã điều động một số cao thủ đến thành phố Thiên Kinh trước, nhưng không nhiều. Thế nên, mới phải tranh thủ điều người từ bên này qua". 

 Mấy người còn lại, đặc biệt là Lâm Phong nghe vậy thì kích động nhìn Lâm Hàn. Những người khác đều có nhiệm vụ của mình, chỉ có ông ta là dư người để Lâm Hàn điều động đến Thiên Kinh, tham gia hội nghị quý tộc, tranh giành lợi ích, rồi tìm chỗ đứng ở đó. 

 Bấy giờ, Lâm Hàn bèn nhìn về phía Lâm Phong và Tiểu Tây, nói: "Tiểu Tây, anh dẫn theo toàn bộ người của Tôn Hàn Các theo tôi đến Thiên Kinh. Còn Lâm Phong, 400 cao thủ dưới tay ông cũng cố gắng tập hợp, để lại những ai có công việc, đảm bảo bên Bắc Đông đủ người là được. Số còn lại sẽ đi theo tôi tham gia hội nghị quý tộc lần này. Phải nhớ là để lại đủ người ở đây, đảm bảo Bắc Đông không xảy ra bất cứ chuyện gì ngoài ý muốn, rồi mới điều người theo tôi đi đến thành phố Thiên Kinh!"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.