Chương trước
Chương sau
 

 "Đúng là ngông cuồng!" 

 Vài thế lực vùng xám khác của Bắc Đông đến chi viện nghe thấy Lâm Phong nói thế đều tức tối. 

 Tuy số người bên mình không nhiều bằng bên kia, nhưng đều là tinh anh và cao thủ, 1 người hoàn toàn có thể hạ vài tay đấm bình thường. 

 Mặc dù không hiểu tại sao đối phương có thể xông vào nhà chính nhà họ An, nhưng có vẻ là đã thu phục được bọn họ, quả thật mạnh đấy. Có điều, quân chi viện đến từ các thế lực khác lại không tin đối phương đều là cao thủ, mà cho rằng họ đông vậy thì chắc hẳn đa số chỉ là những tay đấm bình thường. 

 "Để tôi cho ông biết thế nào là lợi hại!", một người phụ trách trong số quân chi viện dẫn cao thủ của gia tộc mình xông lên. 

 Vài thế lực khác đến chi viện cũng cùng nhau xông lên. 

 Một trận chiến đấu kịch liệt tức thì bùng nổ. 

 Nhưng vừa đánh nhau, quân chi viện tràn đầy tự tin xông lên chợt kinh ngạc phát hiện đám người Lâm Phong mạnh một cách bất ngờ. Cả đám ai ai cũng là cao thủ, 1 chọi 1 bọn họ còn bị đè bẹp đánh. Càng đừng nói bên Lâm Phong còn chiếm ưu thế về số người. 

 Đợi đến khi những người kia nhận ra sự đáng sợ của đám Lâm Phong, bên mình hoàn toàn không đánh lại thì họ đã chẳng thể rút lui được nữa. 

 Thoáng chốc, trận đấu này lập tức nghiêng về một phía. 

 Các cao thủ nhà họ Lâm trói hết đám quân chi viện này lại. 

 Trong đại sảnh nhà chính nhà họ An. 

 So với sự ồn ào bên ngoài, bên Lâm Hàn lại im lặng hơn. 

 Lâm Hàn không nói chuyện, những người còn lại cũng chẳng dám nói gì. Nhưng có vẻ giờ anh cũng không tính nói chuyện, chỉ lẳng lặng ngồi uống trà. 

 Sau khi Lâm Phong rời đi, chẳng bao lâu sau, bên ngoài liền vang lên tiếng đánh nhau. Chẳng qua chưa đến 10 phút, tiếng đánh đấm đã dần biến mất. Hiển nhiên, Lâm Phong đã dẫn theo cao thủ hạ gục đối phương, kết thúc trận đấu. 

 Nghe thấy bên ngoài không còn tiếng đánh nhau nữa, Lâm Hàn thả ly trà xuống, im lặng đợi. 

 Đương nhiên vài tên quản lý trong nhà họ An cũng hiểu được tiếng đánh biến mất đồng nghĩa với cái gì. Rõ ràng là những cao thủ đến chi viện đã bị đàn em của Lâm Hàn giải quyết hết. 

 Nhưng giờ mới bao lâu mà đã giải quyết xong những cao thủ từ các thế lực vùng xám khác cử đến chi viện rồi? 

 Tuy mấy tên quản lý biết bọn họ không thể nào cử hết cao thủ đến chi viện, nhưng cũng phải có hơn nửa, gần như là toàn bộ cao thủ của mỗi thế lực. 

 Ngay cả vậy mà những cao thủ kia vẫn bị đàn em của Lâm Hàn xử đẹp trong thời gian ngắn, sự chênh lệnh này quả thật là đáng sợ quá rồi. 

 Lúc này, toàn bộ cao thủ được cử đến chi viện đều bị trói lại dẫn vào nhà chính. 

 Sau khi bị dẫn vào nhà chính, bọn họ bèn nhìn thấy người nhà họ An ở bên trong. Giờ, những cao thủ và tay đấm bình thường của nhà họ An đều bị trói như họ. Chỉ có vài người thường không bị, nhưng lại không dám nhúc nhích và nói tiếng nào. 

 Tức thì, vài thế lực kia bèn hối hận không thôi. Bọn họ có mơ cũng không ngờ rằng đối phương lại mạnh như thế, tính cả bên nhà họ An thì cũng phải có khoảng 300 cao thủ. Đàn em của Trương Thiên Sơn có nhiều cao thủ như thế từ lúc nào vậy? 

 Nếu bọn họ biết những người kia mạnh như thế thì e rằng đã không đánh nhau với đối phương mà bỏ chạy từ sớm rồi. Dẫu sao, nhà họ An cũng đã bị thu phục, bọn họ đến cũng chẳng giúp được gì. 

 Sau đó, những cao thủ đến chi viện từ các thế lực khác cũng bị ném vào khoảng trống trước sảnh. 

 "Người phụ trách các thế lực đứng lên hết cho tôi! Rồi theo tôi đi gặp cậu Lâm. Nếu ai dám lừa dối hay không đứng lên thì đừng trách tôi không khách sáo!", Lâm Phong lạnh lùng nhìn mấy chục cao thủ kia nói. 

 Các cao thủ của vài thế lực kia nhìn nhau, cuối cùng đành thỏa hiệp. Không phải bọn họ nhát mà là thực lực của đối phương quá đáng sợ, họ có giãy giụa cũng chẳng làm nên trò trống gì. 

 Nếu không thể giãy giụa thì chẳng thà thỏa hiệp cho rồi. Dù sao, chắc hẳn những người kia cũng sẽ không giết bọn họ. Trước đó, An Nguyên có nói đám La Văn dẫn người đến, rõ ràng là định quản lý tiếp chứ không phải tiêu diệt bọn họ. 

 Vài người phụ trách đều đứng lên, đi theo Lâm Phong vào đại sảnh. 

 Bên trong đại sảnh, đám Lâm Hàn đợi một lúc thì thấy Lâm Phong dẫn vài người bị trói chặt đi vào. 

 Mấy tên quản lý nhà họ An thấy vậy, tức thì ngây ngẩn cả người. Bọn họ biết vài người phụ trách kia, họ đều là người có tiếng nói trong gia tộc. Tuy không phải ông chủ, nhưng cũng có địa vị khá cao. 

 Dựa vào những tiếng động ban nãy, mấy tên quản lý biết những thế lực kia đã bị hạ gục, nhưng vẫn cảm thấy kinh ngạc khi nhìn thấy tận mắt. Liên minh các thế lực vùng xám lớn ở Bắc Đông mà nhà họ An vẫn lấy làm tự hào. Giờ ở trước mặt đàn em của Lâm Hàn, lại giống như một trò hề, không chịu nổi một đòn. 

 "Cậu Lâm, tôi đã dẫn người vào rồi. Những cao thủ kia cũng bị hạ gục hết, đang bị trói ở khoảng trống ngoài sân", Lâm Phong báo cáo với Lâm Hàn. 

 Lâm Hàn gật đầu, không nói gì. 

 Lâm Phong thấy thế, dứt khoát ngồi vào vị trí của mình, im lặng chờ mệnh lệnh tiếp theo từ anh. 


 "Thưa cậu Lâm, tôi dẫn cậu chủ nhỏ nhà họ An - An Thành Chí đến rồi", anh ta báo cáo. 

 "Biết, anh lui ra đi", Lâm Hàn nhàn nhạt nói. 

 Cao thủ nhà họ Lâm kia nghe vậy, khẽ gật đầu, rồi đi ra ngoài, tiếp tục đứng gác. 

 Lâm Hàn nhìn An Thành Chí và mấy tên phụ trách thế lực vùng xám của Bắc Đông, gật đầu nói: "Nếu mọi người đã đến đầy đủ rồi, vậy chúng ta bắt đầu bàn việc chính thôi".

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.