Chương trước
Chương sau
 

 Tiêu Nhã ngờ vực nhìn Lâm Hàn nhưng không nhìn ra bất cứ điều gì. 

 Suy đi nghĩ lại cũng không nghĩ ra được lý do khác, cô ấy chỉ đành không nghĩ nữa. Dù sao bất kể là lý do gì thì với nhà họ Tiêu cũng là một chuyện tốt, có được đồng minh mạnh như Lâm Hàn, Tiêu Nhã tin rằng sau này trong hội nghị quý tộc ở Thiên Kinh, nhà họ Tiêu có thể giành được nhiều sản nghiệp hơn, thu được nhiều lợi ích hơn trong cuộc cạnh tranh ở Thiên Kinh sau này. 

 Thậm chí nhà họ Tiêu còn hy vọng có thể áp đảo được nhà họ Chu, trở thành quý tộc lớn mạnh nhất Thiên Kinh. 

 “Được rồi, hy vọng chúng ta có thể hợp tác vui vẻ”, Tiêu Nhã mỉm cười nói với Lâm Hàn. 

 Lâm Hàn mỉm cười và khẽ gật đầu, không nói gì thêm. 

 Trong lòng Tiêu Nhã đã có sẵn một số dự định, đó là trong hội nghị quý tộc nhà họ Tiêu sẽ lấy ít sản nghiệp hơn, nhường bớt cho Lâm Hàn. 

 Xét về thực lực thì thực tế để nhà họ Tiêu làm thế lực phụ của Lâm Hàn cũng không quá. 

 Mặc dù nghe có vẻ hơi cường điệu, thế lực hàng đầu Hoa Hạ, đường đường là một quý tộc lại làm thế lực phụ cho những người khác. Nhưng Tiêu Nhã biết, thực ra không hề quá chút nào. 

 Dù sao dựa theo thực lực trước mắt, nếu Lâm Hàn muốn thì anh có thể tiêu diệt cả nhà họ Tiêu. 

 Tuy nhiên Lâm Hàn không đề cập đến những điều này, với tính cách của Tiêu Nhã, cô ấy cũng không muốn nhà họ Tiêu làm thế lực phụ cho thế lực khác, vậy nên cũng không đề cập đến. 

 Nhưng về vấn đề phân chia lợi ích, Tiêu Nhã đã chuẩn bị sẵn sàng để mang lại cho Lâm Hàn nhiều quyền lợi hơn so với kế hoạch ban đầu. Dù sao thế lực của anh lớn mạnh như thế, đương nhiên xứng đáng được chia nhiều lợi ích hơn. 

 Chẳng mấy chốc đã đến buổi trưa. 

 Vì chuyện của Trương Thiên Sơn, đoàn người Lâm Hàn không thể tổ chức tiệc ăn mừng lần này mà chỉ ăn uống đơn giản. 

 Sau khi ăn xong, Lâm Hàn tiễn Tiêu Nhã và các cao thủ nhà họ Tiêu đến hỗ trợ ra về. 

 Dù sao chuyện ở đây cũng đã gần kết thúc, không cần cao thủ nhà họ Tiêu giúp nữa, họ không cần tiếp tục ở lại đây, để họ đi về giải quyết chuyện của mình thì hơn. 

 Còn về việc bao vây tấn công của nhiều thế lực các vùng khác có thể sẽ mở ra sau này, Lâm Hàn cũng chẳng bận tâm. Thế lực Vùng Xám của Bắc Đông có Lâm Hàn và nhà họ Lâm giúp đỡ nên không hề sợ bị chúng tấn công, cũng không cần nhà họ Tiêu giúp sức. 

 Trên quảng trường trước sảnh trang viên, các cao thủ nhà họ Tiêu đã tập hợp và sẵn sàng rời đi. 

 “Dù thế nào tôi cũng phải cảm ơn sự giúp đỡ của nhà họ Tiêu lần này, tôi không tiễn mọi người đi nữa, lần sau đến thành phố Thiên Kinh chúng ta sẽ lại gặp”, Lâm Hàn nói với nhóm người nhà họ Tiêu. 

 Mặc dù Lâm Hàn không quen những cao thủ nhà họ Tiêu này, nhưng cũng biết mặt hầu hết. Lần trước trong trận chiến quý tộc ở Thiên Kinh, Lâm Hàn cũng kề vai sát cánh với họ nên khá quen thuộc, đương nhiên cũng không cần để ý quá nhiều đến lễ nghi. 

 Mà Lâm Hàn và Tiêu Nhã đã hẹn gặp nhau trên hội nghị quý tộc, hội nghị cũng đã sắp diễn ra. 

 Các cao thủ nhà họ Tiêu đều cúi đầu chào Lâm Hàn, sau đó lên xe chuẩn bị rời đi. 

 Lần trước Lâm Hàn giúp nhà họ Tiêu, không thể nghi ngờ đã để lại ấn tượng sâu sắc cho những cao thủ nhà họ Tiêu, ai cũng biết ơn anh. 

 Mặc dù Lâm Hàn không phải người nhà họ Tiêu, chỉ là đồng minh của họ, nhưng thực ra những cao thủ này đã coi anh là người của nhà họ Tiêu mình từ lâu. 

 Tiêu Nhã lại tạm biệt Lâm Hàn, sau đó cùng nhà họ Tiêu lên xe rời khỏi trang viên, trở về nhà họ Tiêu ở thành phố Thiên Kinh. 

 Lâm Hàn nhìn theo đoàn xe của cao thủ nhà họ Tiêu rời khỏi trang viên, sau đó thu hồi tầm mắt. 

 Lần này giải cứu Trương Thiên Sơn, vì có nhiều cao thủ của nhà họ Lâm nên các cao thủ nhà họ Tiêu cũng không giúp được gì nhiều. 

 Nhưng Lâm Hàn vẫn rất biết ơn nhà họ Tiêu, dù sao khi nhận được thông báo của Lâm Hàn, nhà họ Tiêu có thể nhanh chóng đến đây, còn dẫn theo gần như toàn bộ cao thủ đến, hiển nhiên nhà họ cực kỳ coi trọng Lâm Hàn. 

 Mặc dù cao thủ nhà họ Tiêu không nhiều nhưng Lâm Hàn biết sau khi trải qua cuộc nguy cơ lần trước, nhà họ Tiêu đã không còn nhiều cao thủ nữa, cơ bản đều đã ở đây. 

 Dù sao đào tạo một cao thủ không chỉ cần đầu tư nhiều tài nguyên mà còn cần thời gian tương đối dài, thời gian ngắn như vậy không đủ để nhà họ Tiêu đào tạo cao thủ mới, những cao thủ này đã là toàn bộ lực lượng của họ rồi. 

 Lâm Hàn khẽ lắc đầu rồi trở về đại sảnh, yên lặng chờ đợi. 

 Mấy người La Văn vì xử lý đám cao thủ và người phụ trách của thế lực vùng khác nên không đến ăn trưa, xử lý hết đám người đó đương nhiên cũng mất một khoảng thời gian. 

 Mà Lâm Hàn cũng bảo những cao thủ anh đưa tới và cao thủ của nhà họ Lâm sẵn sàng chờ lệnh. 

 Dù sao vừa mới tiếp quản vùng Bắc Đông, lúc trước còn xảy ra một trận chiến hỗn loạn như thế, chắc chắn Lâm Hàn cần tốn rất nhiều tâm sức mới có thể đảm đương được, anh cũng cần có nhân thủ nhất định. 

 Nhưng Lâm Hàn không quen thuộc với vùng Bắc Đông lắm, chỉ có nhiều cao thủ thôi thì không dễ hành động, chắc chắn cần đến sự giúp đỡ của La Văn và những người khác. 

 Đây cũng là lý do tại sao tối qua Lâm Hàn lại cho mấy người La Văn lựa chọn, mặc dù theo di ngôn của Trương Thiên Sơn, chắc chắn họ sẽ nghe lệnh Lâm Hàn, trợ giúp anh trở thành đại bàng núi mới của vùng Bắc Đông. 

 Nhưng nếu họ không thật lòng muốn đi theo anh, không thật lòng muốn làm việc cho anh thì anh thà không nhận họ, không nhận thế lực Vùng Xám của Bắc Đông. 

 Dù sao Lâm Hàn là người ngoài, không quen thuộc tình hình ở đây, không được họ thật lòng giúp đỡ thì rất khó thuận lợi tiếp nhận thế lực Vùng Xám của Bắc Đông, sau này thống nhất lại càng khó hướng họ đến con đường làm ăn hợp pháp, khi ấy chắc chắn sẽ gặp một số trở ngại lớn. 

 Ngô Xuyên đã làm theo lệnh của Lâm Hàn, trang bị lực lượng phòng thủ nhất định ở trang viên, sau khi xong việc thì vào đại sảnh đến bên Lâm Hàn. 

 Lâm Hàn lắc đầu nói: “Tôi hiểu ý của ông, nhưng giao chuyện phòng thủ cho họ được rồi. Bên phía các ông đông người, phối hợp cũng tốt hơn, tôi cần mọi người đi giải quyết một số chuyện rắc rối hơn”. 

 Lâm Phong nghe Lâm Hàn nói xong thì nghi hoặc, không phải chuyện lần này đã gần kết thúc rồi ư? Sao vẫn còn chuyện rắc rối hơn cần giải quyết? 

 Lâm Phong đang định hỏi Lâm Hàn tiếp thì thấy La Văn, La Võ và Uông Nghĩa bước vào từ cửa. 

 Trông ba người vẫn không khác gì lúc trước, thậm chí đã thay quần áo sạch sẽ, trông sạch sẽ tươm tất hơn nhiều, nhưng Lâm Phong lại đột nhiên hơi nhíu mày.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.