Tại thành phố Phụng Thiên, trong đại sảnh của trang viên Trương Thiên Sơn.
Trương Thiên Sơn đang ngồi trên một chiếc ghế và bị xích sắt cột chặt lấy, không thể mảy may nhúc nhích.
Trong đại sảnh đâu đâu cũng có cao thủ của Tạ Kiến An canh giữ.
Chưa nói tới việc trên người ông ta bị xích sắt trói chặt lấy, dù không có sợi nào thì với vô số cao thủ đang canh giữ ở đây, Trương Thiên Sơn cũng khó mà có cơ hội chạy thoát khỏi đây.
Còn trên chiếc ghế chủ tọa trong đại sảnh, ngày xưa nó là vị trí của Trương Thiên Sơn, giờ đã bị Tạ Kiến An ngồi lên.
Nghe thấy đầu dây bên kia nghi ngờ, Tạ Kiến Anh chỉ đành hạ mình, cung kính nói: "Xin chào cậu Lâm, tôi là cấp dưới của Đại bàng núi Trương Thiên Sơn. Lúc này, Đại bàng núi đang ra ngoài xử lý một chuyện hết sức quan trọng, không tiện cầm theo điện thoại, nên không thể trả lời cuộc gọi của cậu. Nếu cậu có việc gì thì có thể nói với tôi, tôi sẽ cố gắng giúp cậu hoặc là chuyển lời lại cho Đại bàng núi".
Dù Tạ Kiến An tin rằng chẳng bao lâu sau mình sẽ trở thành Đại bàng núi mới của vùng Bắc Đông, nhưng giờ không thể công bố ra bên ngoài.
Tối hôm qua, sau khi bắt được Trương Thiên Sơn, Tạ Kiến An định lén lút trở về trang viên rồi nhốt ông ta vào hầm kín. Đợi kế hoạch thành công sẽ công bố tin tức ấy ra.
Nhưng vừa trở lại trang viên thì Tạ Kiến An chợt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngheo-thanh-ty-phu/3711340/chuong-711.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.