“Cậu nhóc, thân thủ tốt đấy, đi theo tôi thì xe sang, người đẹp, tiền bạc, quyền lực, chỉ cần tôi có tôi sẽ cho cậu. Chưa biết chừng ba năm nữa, tôi còn có thể thăng cấp cho cậu lên làm Đường chủ của chấp pháp đường!”
“Vậy nên, hà tất phải đánh nhau vì một tên thuộc hạ sắp chết là Vương Vũ chứ?”
Hoàng Liệt vừa né tránh vừa nói lớn, trong mắt lộ vẻ thành khẩn, ra vẻ gạ gẫm:
“Cậu còn không mau dừng tay?”
“Tôi cảnh cáo cậu, nếu không dừng tay, lát nữa người bên ngoài tiến vào thì cậu cũng sẽ như Vương Vũ, trở thành một cái xác chết! Đến lúc đó đừng trách tôi không biết quý trọng nhân tài!”
Gã ta đang nói thì “bụp”!
Ngực Hoàng Liệt lại nhận thêm một cú đấm.
Cú đấm này khiến Hoàng Liệt liên tục lùi về phía sau, suýt nữa thì đứng không vững, gã cảm thấy toàn bộ lồng ngực đau như sắp vỡ ra, xương sườn hình như đã gãy.
Phụt!
Gã không nhịn được nữa, phun ra một ngụm máu.
“Thằng nhóc, đừng có bướng bỉnh mãi, tao cho mày cơ hội nhưng mày lại tự tìm đường chết!”
Cuối cùng trong ánh mắt Hoàng Liệt nhìn Lâm Hàn cũng hiện lên một tia sát ý.
“Cơ hội? Tôi cần ông cho tôi cơ hội à?”
Lâm Hàn chế nhạo, anh nở nụ cười nhẹ.
Khuôn mặt một chàng thiếu niên xuất hiện trước mắt Hoàng Liệt.
“Là mày! Không thể nào!”
Hoàng Liệt mở to mắt, toàn thân run lên không kiềm chế được, khó có thể tin được.
“Sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngheo-thanh-ty-phu/3562821/chuong-422.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.