Thiết bị nhấp nháy đèn đỏ ấy gọi là máy quét phòng cháy nổ, bình thường chỉ dùng ở sân bay hay nhà ga để kiểm tra an ninh.
Người của Chấp Pháp đường - nhà họ Hoàng thì dùng nó để kiểm tra xem trên người đám Lâm Hàn có mang theo vũ khí hay không.
1 phút sau, mọi người thuận lợi thông qua kiểm tra tiến vào sòng bạc ngầm.
So với Vương Vũ thì sòng bạc ngầm này của Tạ Thiên Minh lớn hơn rất nhiều.
Chỉ bàn đánh bài đã có bốn năm mươi cái, mỗi bàn đều chật kín người, tiếng la ó ầm ĩ, nhân viên chia bài ăn mặc gợi cảm thu hút ánh nhìn người xem. Trong không khí, khói thuốc lá bay lơ lửng vô cùng gay mũi.
"Chúng ta đến thẳng chỗ ông Hoàng đi".
Vương Vũ mở miệng nói, dẫn đám Lâm Hàn đến trước cửa một căn phòng.
Ở cửa cũng có hai gã đàn ông bịt mặt đứng gác.
"Chỉ có thể dẫn ba người vào".
Một gã lạnh lùng nhìn Vương Vũ nói.
Lâm Hàn dùng mắt ra hiệu bảo Trần Nam và Ngô Xuyên đi theo Vương Vũ vào phòng.
Còn mấy người Tôn Hàn Các thì đứng bên ngoài chờ, nếu xảy ra chuyện gì, Lâm Hàn có thể dùng điện thoại báo cho họ biết.
Không khí trong căn phòng này không sặc mùi như bên ngoài sòng bạc, có chín cái sô pha xếp thành hình vòng cung.
Trên đó đã có người ngồi, người thì ngoại hình xấu xí, người mặt đầy rỗ, còn có người thì vô cùng to con, người lại xăm trổ đầy mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngheo-thanh-ty-phu/3562594/chuong-420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.