Chiếc xe địa hình màu xanh quân đội gầm rú vọt đi, nháy mắt đã biến mất khỏi tầm nhìn của Lâm Hàn.
"Chết tiệt! Vậy mà để chạy mất!"
Vương Vũ bực tức giậm chân, đợt hành động này anh ta mất hết mấy anh em, nhưng sau cùng lại công dã tràng.
Lâm Hàn nhìn theo hướng bóng xe địa hình khuất xa, khuôn mặt anh lộ ra vẻ suy tư nhưng cũng không nói câu nào.
Bên trong xe địa hình.
"Hahaha!"
Hồng Ngọc cầm hợp đồng cười lớn: "Tuy chuyến này chết mấy người anh em, nhưng đã đạt được mục đích, Trần Nam đã ký vào hợp đồng rồi".
"Bây giờ, Trần Nam kia chẳng sở hữu tí cổ phần nào từ các nhà máy của nhà họ Hồng cả, toàn bộ quyền cổ đông đều nằm trong tay nhà họ Hồng của mình, đây là công lao không hề nhỏ, bác Đạp Thiên phải thưởng lớn cho mình rồi!"
Ánh mắt cậu ta bỗng lạnh đi:
"Còn về tên Lâm Hàn kia thì có hơi nằm ngoài dự liệu của mình. Xem ra từ trước đến nay đã đánh giá thấp cậu ta rồi, người này không đơn thuần chỉ là tay sai đâu".
Nghĩ thế, cậu ta bèn gọi một cú điện thoại:
"Đã làm xong rồi thưa bác Đạp Thiên".
"Giỏi lắm, Ngọc Nhi, cháu làm không tệ, về nhà trước đi", đầu dây bên kia vang lên tiếng khen ngợi.
"Vâng!"
Hồng Ngọc cúp máy.
Ting!
Bỗng nhiên điện thoại của cậu ta lại reo lên.
Cầm lên xem thì nhìn thấy client thời sự nhảy lên sự kiện mới ở Kim Lăng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngheo-thanh-ty-phu/3561864/chuong-403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.