Bình thường cô cũng hay xem những video ngắn, thường xuyên thấy các chàng trai sử dụng mánh khoé nho nhỏ để xin wechat các cô gái.
Theo cô thấy, trong mấy video đó, một số người vì muốn xin wechat mà dùng đủ cách trêu ghẹo, thực sự khiến người khác ngượng ngùng.
Ngay cả Dương Lệ cũng không hiểu tại sao những video đó lại có nhiều lượt xem và lượt thích, lượt bình luận đến vậy.
Đôi khi cô tự hỏi liệu có phải những video đó là diễn hay không?
Nếu không thì thực sự rất xấu hổ.
Nhưng Dương Lệ không ngờ hôm nay mình lại gặp ở đây, trong lòng cô không khỏi có chút phản cảm.
“Này người đẹp, đừng đi mà!”
Chàng trai trẻ thấy Dương Lệ định đi thì vội ngăn cô lại.
Hai chàng trai còn lại cũng ngăn cô.
“Em không tò mò tôi định trộm gì ư?”
Cậu ta mỉm cười, trong lòng cảm thấy phiền muộn, cô gái đối diện dường như không thuận theo chiêu trò của cậu, điều này khiến cậu có chút không vui.
“Trộm cái gì?”
Dương Lệ hơi chán ghét, nhưng bị đối phương chặn đường, cô chỉ có thể hỏi.
“Trộm ngôi sao sáng nhất đặt vào mắt em”.
Cậu ta dịu dàng nói, rất lãng mạn:
“Cô gái, tôi có thể trộm wechat của em không?”
Vừa nói cậu ta vừa mở mã QR wechat ra:
“Em quét mã của tôi là được”.
“Nhạt nhẽo”.
Dương Lệ lườm cậu ta rồi quay sang nói với Lâm Hàn: “Ông xã, chúng ta về đi”.
Nói xong cô kéo Lâm Hàn đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngheo-thanh-ty-phu/3560313/chuong-394.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.