"Ông xã, anh... Anh đang nói giỡn đó hả!"
Dương Lệ vẫn không tài nào tin nổi nói: "Giá nhà ở Kim Lăng phải vài chục ngàn tệ đó, chỉ một căn bình thường thôi đã hơn cả triệu rồi. Chúng ta lấy đâu ra nhiều tiền như vậy mà mua chứ!"
"Hơn nữa sau này, chúng ta cũng chẳng hay ở đây, hoàn toàn không nhất thiết phải mua nhà".
"Bà xã à, ở cùng với anh thì em không cần lo vấn đề tiền bạc đâu".
Lâm Hàn nắm lấy bàn tay nhỏ xinh mềm mại của Dương Lệ, nghiêm túc nói:
"Anh không muốn em chịu khổ, anh muốn cho em những gì tốt nhất".
Dương Lệ mấp máy môi, cuối cùng bất lực lắc đầu, Lâm Hàn đã nói thế thì cô cũng chẳng biết nói gì hơn.
Nhưng một cảm giác hạnh phúc lại tràn ngập trái tim cô.
Lâm Hàn kéo Dương Lệ đi ra khỏi khách sạn Hilton.
...
Cùng lúc đó, một chiếc Mercedes-Benz E350L cũng đang phóng nhanh trên đường.
"Bố, lâu rồi không được ngồi chiếc xe tốt như này, mấy ngày nay con toàn ngồi chiếc mini EV của Tứ Hải mà đau lưng muốn chết", Dương Duyệt ngả ghế ra sau, lộ ra vẻ mặt hưởng thụ nói.
"Chứ sao, dù gì đây cũng là Mercedes-Benz, ghế dựa có hệ thống sưởi, được làm bằng da thật, đương nhiên phải thoải mái rồi. Mini Ev sao có thể so với nó được!"
Dương Cảnh Đào vừa lái xe vừa cười nói: "Mấy năm nay Tiểu Lệ rất hỗn, gì cũng bênh thằng Lâm Hàn vô tích sự kia. Bố chỉ thấy nó đưa chiếc Mercedes-Benz
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngheo-thanh-ty-phu/3559622/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.