"Lại có chuyện thế à!"
Nghe thế, lông mày Phùng Hữu Đức dựng lên, vô cùng tức giận:
"Cái thứ không biết sống chết là gì kia, tôi là người hùn vốn ở đây đó! Dám gây chuyện ở địa bàn của tôi, còn bôi nhọ cả con trai tôi, đúng là chán sống mà!"
Nghe thấy những lời này, sắc mặt Tần Liên tái đi.
Mặc dù vừa rồi Phùng Dương đã thú nhận, hơn nữa lại có bằng chứng rõ ràng, nhưng một khi bố hắn ta đến thì sẽ khó giải quyết hơn.
Bởi vì, có nói thế nào thì Phùng Hữu Đức cũng là cổ đông ở đây.
Tần Liên đắc tội Phùng Dương tất nhiên sẽ bị Phùng Hữu Đức đuổi!
Quản lý trung tâm Cổ Phong Cổ Vận liếc nhìn Tần Liên rồi thở dài, ban nãy ông ta đã bảo cô ấy bỏ qua chuyện này đi, bố Phùng Dương người ta là cổ đông đấy, đắc tội nổi không?
Bây giờ Phùng Hữu Đức đã đến, Tần Liên còn ăn được trái ngọt sao?
"Bố à, đừng quên thằng nhãi này nữa! Chính nó đã đánh con đấy, nó còn đạp lên người con mười mấy cái! Đau đến độ con suýt đã bất tỉnh!"
Phùng Dương lại chỉ vào Lâm Hàn, cắn răng nghiến lợi, khao khát muốn bóp chết Lâm Hàn tức khắc.
"Yên tâm, chuyện hôm nay bố sẽ đòi lại cả vốn lẫn lãi cho con".
Phùng Hữu Đức xoa đầu Phùng Dương, ánh nhìn dời về phía Lâm Hàn.
Tức thì.
Nét mặt ông ta lập tức cứng lại.
"Cậu...cậu Lâm..."
Phùng Hữu Đức há hốc cả miệng, ngạc nhiên trợn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngheo-thanh-ty-phu/3551565/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.