Cô gái này có dáng người rất đẹp, mặc đồ thể thao, giữa trán có một nốt ruồi son, gương mặt tinh xảo xinh đẹp tựa như bước ra từ trong tranh.
"Gái xinh! Mà còn thuộc hàng tuyệt sắc nữa chứ!"
Thấy cô gái đó, ánh mắt Trần Thông đăm đăm không dời đi nổi.
"Đẹp quá!"
Khúc Hà và mấy cô giáo khác thấy cô gái đó cũng ngây ngẩn trước ngoại hình của cô ấy, thậm chí còn có chút tự ti.
Lâm Hàn nhìn sang, là Tần Liên đến.
"Lâm Hàn, cậu nhìn cái gì đó!"
Thấy Lâm Hàn nhìn chằm chằm vào cô gái kia, Trần Thông nhướng mày:
"Cô gái xinh đẹp như này là người mà cậu có thể với tới hả? Cậu hoàn toàn không xứng với người ta! Chỉ có dân địa phương như tôi mới xứng nổi thôi".
Lúc này, Tần Liên đã đi tới trước mặt Lâm Hàn, mỉm cười mở miệng:
"Chúng ta đi về trước đi, hôm nay tôi hết tiết rồi".
"Ừm".
Lâm Hàn gật đầu, chẳng buồn nhìn Trần Thông lấy một cái, sóng vai đi tới thang cuốn với Tần Liên.
"Hả..."
Trần Thông sững người, trợn to mắt.
Gái xinh như vậy lại quen Lâm Hàn á?
Không thể nào!
Anh ta dụi dụi mắt, phát hiện cô ấy quả thật sóng vai rời đi với Lâm Hàn.
"Sao có thể thế được! Một mỹ nhân tuyệt sắc như vậy, sao lại nhìn trúng loại người như Lâm Hàn chứ? Cậu ta chỉ là tên nghèo kiết xác đến từ tỉnh khác thôi mà!"
Trần Thông trợn trừng mắt, không tài nào tin nổi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngheo-thanh-ty-phu/3551541/chuong-328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.