Vèo!
Tốc độ của nắm đấm vụt đi như xé rách bầu không khí, tràn đầy lực sát thương.
Người xung quanh không nhìn nổi nữa, đoán rằng nếu lãnh trọn một đấm này vào đầu, Trần Nam chắc chắn không chết thì cũng bị thương nặng.
Bộp!
Tức thì, vang lên một tiếng nặng nề. . ngôn tình hài
Mọi người ngẩn ra.
Họ đều nhìn thấy nắm đấm kia không trúng đầu Trần Nam mà đã bị một bàn tay trái trắng muốt chụp lại.
"Hở?"
Khương Khang nhìn sang chủ nhân của bàn tay đó, thì thấy một chàng trai trẻ.
"Nhãi ranh, mày muốn xen vào chuyện của người khác à?"
Khương Khang chau mày: "Đúng là chán sống mà, có tin tao đập luôn mày không hả?"
Vừa nói, Khương Khang vừa định rút nắm đấm về, nhưng chợt nhận ra bàn tay trái của chàng trai này gắt gao nắm chặt quả đấm của gã như bọc thép vậy, mặc cho gã có cố sức thế nào cũng không rút ra được.
"Chú em Lâm Hàn, cậu đừng xen vào chuyện này...", Trần Nam bên cạnh thở hổn hển nói:
"Đây là ân oán cá nhân giữa tôi và Khương béo, vả lại cậu cũng không phải đối thủ của gã đâu..."
Lâm Hàn nhìn Khương Khang với ánh mắt hờ hững:
"Khương béo, Trần Nam đã từng đánh mười mấy người anh em của ông nhập viện, anh ta chịu hai đấm vừa rồi xem như trả xong, tôi thấy nên bỏ qua chuyện này đi, được chứ? Dù sao thì bây giờ mấy người cũng đều là người của Ngô Xuyên, đánh nhau cũng không phải chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngheo-thanh-ty-phu/3551518/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.