Đối với chuyện Dư Tư Mẫn không học được nấu ăn, một chút Trần Thanh Xuyên cũng không tin được, nấu ăn ấy mà, nhặt rau cắt rau thêm dầu thêm muối mà thôi, cho dù có ngốc đi chăng nữa nếu có người dạy tốt cũng sẽ biết xào nấu, đây là chuyện cực kỳ cực kỳ phổ thông.
Nhưng mà sau khi trải qua một đợt huấn luyện, Trần Thanh Xuyên tin rồi, hóa ra cũng có những người thật sự là… ngốc chết đi được, cắt rau cũng suýt nữa cắt cả ngón tay, giống như có thù hận gì với ngón tay vậy, lúc cho muối vào không phả nhiều quá thì cũng là ít quá, cô cho muối vào từng chút một cũng được mà, đây là biện pháp ngu ngốc nhất rồi, cứ thử nếm xem vị đã vừa chưa rồi hẵng cho thêm muối vào tiếp, tuy là phương pháp ngu ngốc nhất nhưng hiệu quả là 100%, nhưng mà Dư Tư Mẫn cứ rắc muối vào rau như thể muốn giết người mua muối, cũng không biết là xào rau hay là xào muối nữa.
Có quỷ mới biết được sao mà cô ấy lại có cái loại tài năng này, thông thường không nên như thế, tiến sĩ đó, bình thường thấy cũng đủ thông minh, làm sao lúc nấu ăn lại ngớ ngẩn như thế? Dạy thế nào cũng không học được, cuối cùng Trần Thanh Xuyên cũng phải trực tiếp đầu hàng.
“Mệnh cô thiên kim phú quý, kiếp trước sợ là làm hoàng đế, được người khác hầu hạ ăn uống, cũng may còn tự biết mặc quần áo, nếu không thì sáng nay tôi đắc tội với cô rồi.”
Đánh giá của Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ho-hao-mon/2618607/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.