“Sếp Trần, thực ra tôi là tiến sĩ kinh tế của Đại học Thanh Bắc, hơn nữa cxung có đề tài nghiên cứu của riêng mình. Chỉ là tôi bị người khác tính kế nên đau lòng rời bỏ lĩnh vực này, bước vào nền kinh tế thị trường và cống hiến bản thân với Tập đoàn Đại Minh thôi.”
“Điều tôi muốn làm là dùng hành động thực tiễn để chứng minh hướng nghiên cứu của đề tài tôi hướng tới là không sai, phát triển kinh tế thị trường là không sai, đồng thời cũng chứng tỏ năng lực bản thân không giới hạn với lý luận suông.”
“Lúc mới vào nghề, tôi tính dùng bằng thật nhưng sau khi nghĩ lại, tôi quyết định bỏ, vì bằng cấp cao không giúp ích gì cho công việc mà sẽ khiến người ta thắc mắc liệu tôi có động cơ khác hay không."
"Nhưng hôm nay tôi phải nói sự thật. Đây là danh tính thực sự của tôi. Về phần anh nghi ngờ điều gì, tôi cũng rất rõ ràng. Anh đang nghi ngờ liệu tôi có còn duy trì liên lạc với Trần Chính Hà hay không. Tôi có thể chịu trách nhiệm về lời nói của mình. Nếu anh còn chưa tin thì tôi có thể lựa chọn từ chức, tất nhiên anh cũng có thể lựa chọn sa thải tôi, tôi không có gì oán trách cả.”
Sau khi Dư Tư Mẫn nói xong, cô ấy bắt đầu ăn.
Từ biểu hiện của cô ấy có thể biết cô ấy có ý định từ bỏ, thật sự không thể trách người khác, có trách thì trách mình xui xẻo, gặp ngay chuyện Trần Chính Hà tạo phản, với tư cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ho-hao-mon/2618548/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.