Hàn Sương có nằm mơ cũng chưa từng tưởng tượng được rằng mình sẽ tè ra quần khi ở tuổi đôi mươi…
Cô ta thật sự cảm giác được mình tè ra quần rõ ràng, không phải vì cái gì khác, mà là do cú chạm cửa vừa rồi, thân thể choáng váng mất kiểm soát, cho nên nhất thời có chút không tự chủ được. Tuy rằng trong nháy mắt đã tỉnh táo lại, nhưng cô ta sẽ vĩnh viễn không quên cảm giác rõ ràng này.
Cho nên sau khi ý thức được điều này, Hàn Sương thật sự cảm thấy mình chết chắc rồi, muốn tìm khe nứt trên mặt đất vui vào cho đỡ xấu hổ!
Nhưng cũng may Trần Thanh Xuyên hoàn toàn không chú ý đến điều này, chỉ hỏi cô ta bị đụng có nghiêm trọng không.
Lúc này, cô ta có chút khó chịu, cảm thấy chuyện này là do Trần Thanh Xuyên gây ra.
Nhưng có thể trách người ta cái gì đây? Cô ta là người đá người ta, cô ta là người xông vào cửa mà, đúng là trước đó Trần Thanh Xuyên đã cào vào chân cô ta, nhưng đó rõ ràng là hiểu lầm, cô ta biết Trần Thanh Xuyên không cố ý, nhưng bây giờ sau khi đụng vào cửa, Trần Thanh Xuyên vội vàng ôm lấy cô ta để cô ta không bị ngã và chịu thêm tổn thương, cho dù cô ta có khó chịu cũng chỉ có thể nói lời cảm ơn.
Vì vậy, cô ta nhanh chóng nói rằng mình không sao, vội vã chạy ra cửa sau khi thoát khỏi vòng tay của Trần Thanh Xuyên.
Nhưng trên đường đi cô ta rất cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ho-hao-mon/2618538/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.