Theo quan điểm của Chu Khôn, sau khi biết được danh tính thực sự của Trần Thanh Xuyên, Lưu Hướng Trạch nên thành thật, phải không?
Nhưng hiển nhiên, ông ta hiển nhiên đánh giá thấp tính kiêu ngạo của Lưu Hướng Trạch rồi!
Bởi vì sau đó Lưu Hướng Trạch lại nổi giận: "Chủ tịch thì sao, chủ tịch thì giỏi lắm sao, có thể đánh tôi sao?"
Một tiếng mắng mỏ này trực tiếp làm Chu Khôn sửng sốt, thầm nghĩ tên nhóc này can đảm quá rồi đấy!
Và điều can đảm hơn rõ ràng vẫn ở phía sau, bởi vì sau đó Lưu Hướng Trạch đã tức giận chỉ vào mặt Trần Thanh Xuyên.
"Nói cho anh biết, anh đừng tưởng chủ tịch là giỏi lắm!"
"Anh biết anh rể của tôi là ai không? Anh rể của tôi là người ở bên trên, nếu như không phục thì lập tức điều tra toàn bộ chuyện làm ăn của cong ty xây dựng đi, nếu không tra được gì thì bồi thường một tỷ cho tôi!"
"Đến lúc đó, đừng nói là chủ tịch gì đó, cũng chỉ là phân chó thôi, bên tổng bộ sẽ đuổi việc anh luôn!"
Thật quá ngông cuồng, đừng nói là Trần Thanh Xuyên bị mắng mỏ, ngay cả những người xung quanh bao gồm cả Chu Khôn đều cho rằng Lưu Hướng Trạch quá ngông cuồng.
Trần Thanh Xuyên là chủ tịch chi nhánh tập đoàn Đại Minh, thế mà anh ta lại dám chỉ tay vào mặt anh mắng mỏ, đúng là coi trời bằng vung.
Nhưng vấn đề là, Lưu Tương Trạch thật sự có vốn liếng để kiêu ngạo như thế.
Nhưng vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ho-hao-mon/2618529/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.