Theo quan điểm ban đầu của Ngưu Sơn Quan, Trần Thanh Xuyên chẳng qua chỉ là một chủ tịch chi nhánh của tập đoàn Đại Minh, đắc tội thì đắc tội thôi, hơn nữa đã có hợp đồng ràng buộc liên quan, Trần Thanh Xuyên không thể làm bậy, vì vậy ông ta không có gì phải sợ hãi.
Nhưng bây giờ ông ta đột nhiên phát hiện ra danh tính thực sự của Trần Thanh Xuyên, điều này khiến ông ta cảm thấy hoảng sợ.
Đây không phải là nói ngoa, ông ta thực sự đang hoảng sợ, người ta là người đứng đầu tương lai của tập đoàn Đại Minh, nếu tập đoàn Đại Minh muốn đối phó với ông ta thì sẽ dễ dàng như trở bàn tay. Huống hồ rõ ràng là tương lai sẽ có mối quan hệ hợp tác tốt đẹp, nhưng lúc này lại bị ông ta chặn đứng, ông ta thật sự muốn tát hai tay vào mặt mình mà…
Đối mặt với Trần Thanh Xuyên, nghĩ đến bộ dạng kiêu ngạo vừa rồi của mình, ông ta cảm thấy vô cùng hối hận, cũng căm tức vì đứa con trai không nên hồn của mình, tại sao anh ta lại đắc tội với Trần Thanh Xuyên chứ.
Nhưng bây giờ nghĩ lại cũng vô ích, vẫn nên mau chóng bồi thường cho tốt, mất bò mới lo làm chuồng nhưng cũng chưa muộn.
Đối mặt với Trần Thanh Xuyên một lần nữa, Ngưu Sơn Quan nở một nụ cười tâng bốc.
"Sếp Trần, tôi vừa mới bình tĩnh lại suy nghĩ kỹ càng, chuyện này nhất định là lỗi của con trai tôi, vừa rồi tôi nhất thời đắc tội với cậu, mong cậu thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ho-hao-mon/2618502/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.