"Được rồi, tôi cũng không muốn đấu khẩu với anh nữa. Nếu anh thật sự có bản lĩnh thì hãy lấy lại những thứ mà Tô Tuyết đã mất trong tay tôi đi. Ngược lại nếu anh không có bản lĩnh thì thì hãy nhân lúc còn sớm mà nhận sai với tôi đi, nói không chừng tôi sẽ vui vẻ mà trả lại hai phần ba cho anh."
Lôi Quang Diệu biết rất rõ Đại Minh Thánh Thiện thuộc quyền sở hữu của tập đoàn Đại Minh, nếu Trần Thanh Xuyên gọi ông chủ đến đây, tất nhiên anh ta phải thức thời rời đi, bằng không sẽ bị đuổi đi như chó có tang, mất hết mặt mũi.
Sau khi Lôi Quang Diệu rời đi, Tô Tuyết giận tím mặt nói: "Anh ta là cái thá gì chứ?"
Cô thật sự tức giận, bằng không sẽ không nhận xét Lôi Quang Diệu như thế.
Nhưng Trần Thanh Xuyên lại chẳng hề để bụng, chỉ là một Lôi Quang Diệu thôi mà, muốn anh để tâm đâu dễ như vậy.
"Không sao, chỉ là một tên rác rưởi thôi mà, rất dễ giải quyết."
Chuyện này đối với Tô Tuyết sẽ rất khó giải quyết, nhưng Trần Thanh Xuyên thì không, bởi vì anh đã có cách để đối phó.
Ăn tối xong, Tô Tuyết trở về nhà, cô phải thu dọn đồ đạc, chuẩn bị bắt đầu lại cuộc sống của một con ở.
Cô không hề thích điều này, nhưng ít nhất nó cũng không khiến cô chán ghét.
Sau khi thu dọn đồ đạc, cô cũng cảnh cáo Tô Quân, không được có ý đồ gây thêm bất kỳ rắc rối nào nữa.
||||| Truyện đề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ho-hao-mon/2618358/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.