Lúc Trần Thanh Phong đang đắc ý răn dạy Triệu Hồng Vũ, bỗng nghe thấy tiếng đạp cửa, sau đó là tiếng khiển trách.
Ông ta quay đầu lại, nhìn thấy Trần Thanh Xuyên đang chỉ tay về phía mình thì khẽ nhướng mày.
"Mày là cái thá gì, chui ra từ đâu hả?"
Gia tộc Trần thị là gia tộc lớn, ông ta chỉ biết có người tên là Trần Thanh Xuyên, chứ không nhận ra Trần Thanh Xuyên.
Ông ta không nhận ra Trần Thanh Xuyên, nhưng Trần Thanh Xuyên lại nhận ra ông ta, dù gì anh cũng chú ý đến thông tin của Triệu Hồng Vũ, nên biết rất rõ lai lịch của người này.
Anh bước về phía Trần Thanh Phong, giữa đường có hai người đứng dậy, đều là trai tráng khỏe mạnh, giống như cấp dưới của Trần Thanh Phong.
Bọn họ muốn ngăn cản Trần Thanh Xuyên, nhưng rõ ràng bọn họ đã đánh giá quá cao bản thân, cũng như đã đánh giá thấp Trần Thanh Xuyên.
Chỉ với vài cú đấm đá, hai người đã nằm bẹp dưới sàn, không thể gượng dậy được.
Nực cười, Trần Thanh Xuyên tràn đầy giận dữ xuống tay, làm sao hai tên tép riu này có thể chịu đựng được.
Sau khi hạ gục hai người, Trần Thanh Xuyên tiếp tục đi về phía Trần Thanh Phong, đến khi tới gần, anh nhìn chằm chằm gương mặt già nua béo ục ịch của Trần Thanh Phong.
"Có những lời tôi không muốn nói lại lần hai, tốt nhất là bây giờ anh hãy đưa ra sự lựa chọn."
Triệu Hồng Vũ hiểu rất rõ Trần Thanh Xuyên, biết bây giờ Trần Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ho-hao-mon/2618343/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.