Sau khi cười nhạo Ngô Thiến Thiến, Hồ Diễm lại đánh giá Trần Thanh Xuyên từ trên xuống dưới.
“Anh nhảy ra từ góc xó xỉnh vào vậy hả?”
“Vậy mà dám xía vào chuyện của tôi, anh có biết anh rể tôi là ai không, tôi hỏi anh có biết anh rể tôi là ai không!”
Trần Thanh Xuyên nhìn thẳng vào Hồ Diễm: “Anh rể cô là ai tôi thật sự không biết, nhưng tốt nhất cô đừng có để cho tôi biết.”
“Không cho anh biết? Không cho anh biết thì anh sẽ không cảm thấy sợ hãi, không cho anh biết thì anh không cảm thấy cái gì gọi là run bần bật.” Trong lúc Hồ Diễm đang đắc ý thét lên, có người bên cạnh cô ta lên tiếng: “Anh rể cô ta chính là trưởng phòng hậu cần của công ty chúng ta.”
Trần Thanh Xuyên chợt bừng từng, ồ lên một tiếng. Không nhìn bộ dạng kiêu ngạo của cô ta, anh còn tưởng là bộ trưởng bộ hậu cần của quốc gia ý chứ.
Lúc này Ngô Thiến Thiến kéo áo Trần Thanh Xuyên: “Cảm ơn anh, nhưng chuyện này không liên quan gì đến anh, anh đừng tham gia vào.”
Cô ấy cũng là có lòng tốt, dù sao anh rể của Hồ Diễm cũng là trưởng phòng hậu cần, lỡ đâu có trách phạt thì Trần Thanh Xuyên lại bị vạ lây theo thì khổ.
Nhưng rõ ràng Trần Thanh Xuyên không hề để bụng chuyện này trưởng phòng hậu cần là cái mẹ gì, trong mắt anh chả là cái chó gì cả.
Còn Hồ Diễm vẫn đang đắc ý gào thét như cũ: “Biết được thân phận của anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ho-hao-mon/2618289/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.