Càng ngày càng đến gần ngày 30 tháng mười một, thành phố Nam Giang lại càng nhiều sóng gió hơn, mặt ngoài cũng gió nổi mây vần, ngày 30 ngày lễ mừng chủ tịch Tập đoàn Cửu Châu nhận chức, giống như một tấm lưới lớn, quơ hết tất cả những người liên quan và không liên quan vào...
Nhưng cho dù bên ngoài có sóng gió mạnh mẽ đến cỡ nào thì trong biệt viện Tử Trúc của Lâm Chi Diêu ở thành phố Nam Giang vẫn vô cùng yên lặng, không hề chịu chút ảnh hưởng nào.
Thẩm Mộng Thần không mảnh vải che thân dịu dàng hạnh phúc rúc vào ngực Lâm Chi Diêu, ngẩng đầu khẽ hôn lên mặt Lâm Chi Diêu, hỏi Lâm Chi Diêu: “Chồng ơi, vết thương của anh thật sự hết đau rồi sao? Anh còn chưa lành hẳn, lúc này lại vận động mạnh như thế...” Giọng nói của Thẩm Mộng Thần mang theo chút u oán.
Lâm Chi Diêu cười ôm vai Thẩm Mộng Thần: “Không đau, bây giờ đã sắp lành hẳn rồi, cơ thể anh khôi phục nhanh lắm, hơn nữa vết thương kia cũng không sâu. Yên tâm đi, thật sự không sao hết...”
Thẩm Mộng Thần gật đầu: “Ừ, vậy chồng à, tối nay lúc ăn cơm, em cũng đã từ chức với tổng giám đốc Giang rồi, bắt đầu từ tuần sau, cả hai chúng ta đều thất nghiệp...”
Lâm Chi Diêu gật đầu: “Ừ, đúng vậy, bắt đầu từ tuần sau hai chúng ta đã thất nghiệp, em cũng không cần đi học...” Lâm Chi Diêu mang theo ý nghĩa sâu xa nói.
Thẩm Mộng Thần cắn môi nói: “Không sao cả, em tin tưởng chồng, anh cũng phải tin em. Dựa vào khả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-cuong/1714734/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.