Sáng hôm sau sau khi Lâm Chi Diêu thức dậy, phát hiện Thẩm Mộng Thần đã không thấy đâu rồi, anh cầm điện thoại lên thì nhìn thấy nhắn tin zalo mà Thẩm Mộng Thần gửi cho anh với nội dung ‘ông xã, anh tối qua trở về quá muộn, mấy ngày nay anh rất mệt, vết thương trên người anh cũng chưa có khỏi hoàn toàn, em thấy anh còn ngủ say, cho nên không có gọi anh, trong bếp có cháo, em tự tay nấu cho anh đó, anh nhất định phải ăn nha, bà xã yêu anh, moa moa...”
Lâm Chi Diêu xem xong tin nhắn zalo của Thẩm Mộng Thần, gửi cho cô mấy bông hồng, trong lòng anh chỉ cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Cách thời gian anh tuyên bố tự mình tiếp quản chức tổng giám đốc của tập đoàn Cửu Châu chỉ còn hai ngày. Hôm nay anh định tới công ty, xử lý một số việc cuối cùng nên xử lý cho xong. Ngày mai là thứ bảy, vừa hay dẫn Thẩm Mộng Thần đi dạo chơi ở thành phố Nam Giang.
Dùng thân phận của người bình thường thoải mái đi dạo chơi, suy cho cùng đợi ngày kia cũng chính là chủ nhật, anh đang tưởng tượng nếu như là người bình thường cùng đi dạo phố với Thẩm Mộng Thần, sợ rằng không có trạng thái đó rồi. Lúc đó anh sẽ rất là bá đạo cưng chiều Thẩm Mộng Thần ở trong lòng!
Còn đi làm cái gì? Cả đập đoàn đều là của em! Em làm việc cho chính em? Hay là làm việc cho chồng của em? Ha ha, muốn ăn cái gì thì ăn cái đó, muốn mua quần áo đẹp gì đó thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-cuong/1714716/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.