Bà cụ Thẩm thấy Thẩm Mộng Thần gật đầu, cảm thấy hài lòng bỏ đi. Lúc di xuống lầu, trên mặt thậm chí lộ ra nụ cười, chỉ là nụ cười kia giống như là nụ cười của con sói đói…
Mà Thẩm Mộng Thần ở lại trong phòng làm việc hoàn toàn suy sụp nằm sấp trên bàn khóc lên. Một bên là Lâm Chi Diêu yêu cô, Lâm Chi Diêu vì cô mà trả giá hết mọi thứ. Một bên là bà nội ruột của cô, hơn nữa là bà nội ruột lấy cái chết uy hiếp cô….
Bốn giờ chiều, Lâm Chi Diêu gửi tin nhắn cho Thẩm Mộng Thần: "Mộng Thần, anh đã đặt bàn rồi, lát nữa sau khi em tan làm, trực tiếp qua đây, buổi tôi chúng ta ăn cơm xong, xong thì đi dạo bên bờ Nam Giang một chút..."
Thẩm Mộng Thần ngẩng đầu mở hai hai mắt mông lung, nhìn tin nhắn Lâm Chi Diêu gửi đến mà ngây người. Nước mắt lại càng chảy nhiều hơn. Cô trầm mặc nửa ngày, sau khi Lâm Chi Diêu gửi đến một dấu hỏi chấm, Thẩm Mộng Thần mới trả lời anh: "Xin lỗi Lâm Chi Diêu, buổi tối em có chút việc, muốn trực tiếp về nhà, ngày mai…ngày mai chúng ta lại ăn cơm đi..."
Lâm Chi Diêu trả lời: "Ừ được, công việc mà, em đừng quá liều mạng, còn có anh đây… Mộng thần, anh nhất định sẽ cho em hạnh phúc..."
Sau khi Thẩm Mộng Thần trả lời một chữ ừ, cũng không thể đè tiếng khóc lại được….
...
Trong phòng thương vụ tập đoàn Cửu Châu, Lâm Chi Diêu nhìn tin nhắn giữ anh và Thẩm Mộng Thần, mơ hồ cảm thấy có điều gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-cuong/1714628/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.