Vương Thu Cúc thấy Lâm Chi Diêu phớt lời mình, lửa giận trong lòng cũng hoàn toàn không khống chế được nữa.
Vì thế nói với mỹ nữ bán hàng: “Cô gái, cô phải kiểm tra cẩn thận, đừng bị người này lừa, cậu ta chính là một tên nghèo nàn, đồ bị thịt, cậu ta sao có thể thật sự mua nhiều như vậy được? Quần áo và giày dép chỗ này của các cô một món ít nhất cũng phải mấy chục triệu? Món đắt cũng vài trăm, cậu ta là tên nghèo hèn ra vẻ, đừng để cậu ta chạy mất, nếu như để cậu ta chạy rồi, tổn thất này không phải cô đến đền sao?”
Lâm Chi Diêu cười lạnh một tiếng, anh ta cũng lười ra vẻ với người phụ nữ như Vương Thu Cúc, vì thế cười lạnh nói: “Ha, không cần bà nói, nếu bà đã nghĩ chiếc thẻ này giả, tôi chính là giả vờ ra vẻ, bên trong căn bản không có tiền, hơn nữa tôi cũng không mua được số quần áo giày dép này, tôi chính là làm ra vẻ đấy. Tôi và mỹ nữ này thật sự là người nghèo. Thật đấy.”
Lời nói của Lâm Chi Diêu vừa dứt, mỹ nữ bán hàng liếc nhìn Vương Thu Cúc. Sau đó mỉm cười nói với Vương Thu Cúc: “Ha ha, dì à, chiếc thẻ này không phải là giả, thẻ đen của ngân hàng công thương, cả thành phố Nam Giang cũng chỉ phát hành 100 chiếc mà thôi, số dư tối thiểu bên trong phải có 30 tỷ, dì nếu như không tin, có thể bên google của mình để tra, hoặc gọi tổng đài hỏi.”
Mỹ nữ bán hàng cầm chiếc thẻ lên, quẹt một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-cuong/1714565/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.