"Không, không phải..."
"Vậy thì quay trở lại uống hết bát canh nà đi." Mộ Tri Hinh không có vạchtrần lời nói dối của Lam Như Nhật, chỉ nhíu mày mà nói, ngay lúc Lam Như Nhật quay trở lại thì giao bát canh bổ vừa mới nấu ở trong tay chonàng.
"Tiểu Tri.... Có thể không uống không?" Lam Như Nhật khôngkhỏi nhăn nhăn mũi, giọng nói kéo dài, đối với việc mỗi ngày đều phảiuống loại canh bổ có màu đen này thì vô cùng chán ghét.
"Có thể." Mộ Tri Hinh trả lời nàng vô cùng rõ ràng, ngay lúc nàng vui vẻ thì nói: "Vậy thì ngay tối nay ngươi hãy đi đi, dù sao cũng không vội."
Lam Như Nhật tâm trạng giống như từ trên thiên đường rớt xuống địa ngục,không nhịn được mà phồng lên hai má nhìn Mộ Tri Hinh, ánh mắt bất bình.
"Nhìn ta cũng vô dụng, Đại phu đã nói, tuy rằng đứa bé ở trong bụng may mắnkhông xảy ra chuyện gì, nhưng hiện tại tình trạng cái thai vẫn chưa ổnđịnh, nếu như còn càn quấy thì coi chừng đứa bé chạy mất đấy." Mộ TriHinh hơi hơi nhún vai, đón lấy ánh mắt tức giận của nàng.
Thậtsự, nàng cũng không nghĩ sẽ ở lại đây lâu như vậy. Nếu không phải vì Lam Như Nhật, sao nàng lại dây dưa ở lại nơi này, sớm đã mang nàng đi tìmngười tính sổ.
"Nhưng mà..." Nàng nhớ...rất nhớ Tà Nguyệt...Hơn nữa bỗng nhiên không thấy nàng, nhất định sẽ khiến Tà Nguyệt lo lắng...
Sao lại nhìn không ra Lam Như Nhật đang suy nghĩ điều gì, Mộ Tri Hinh chỉcó thể thở dài. "Nhanh điều dưỡng thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rat-yeu-tuong-cong/3274918/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.