Có chuyện gì hay không là nàng có thể thay Hạ Hầu Tà Nguyệt làm?
Chờ người của Hạ Hầu Tà Nguyệt phái tới chăm sóc nàng lui xuống, Lam NhưNhật không nhịn được thở dài, vẻ mặt bất đắc dĩ gục xuống bàn; từ lúcvừa bắt đầu đến bây giờ, hắn đối với nàng tốt đến nỗi không có thể dùnglời nói hình dung, dường như chỉ cần nàng mở miệng, hắn cái gì cũng sẽthay nàng làm; mà nàng vẫn tiếp nhận hắn đối với nàng, làm nàng khôngnhịn được cũng muốn làm chút chuyện có thể khiến hắn vui vẻ, nhưng. . . . . .
Lam Như Nhật lại thở dài một hơi, suy tư một hồi lâu, vẫn là không nghĩ ra bất kỳ chuyện gì mình có thể làm cho hắn, điều này làmcho nàng không khỏi có vẻ mặt buồn bã.
"Phu nhân."
"Lãnhđại ca, Lôi đại ca!" Lam Như Nhậtvừa quay đầu lại, thấy Lãnh Thư Uyêncùng Lôi Thiếu Quân hai người đang đứng ở phía sau lưng mình, vui vẻgọi, ngay sau đó còn nói: "Không phải đã nói là không cần gọi ta là phunhân sao."
Đối với nàng mà nói, hai người họ đại loại giống nhưlà huynh trưởng, cho nên đối với cách xưng hô của họ như vậy làm chonàng cảm giác không được tự nhiên.
"Phu nhân chính là phu nhân."Quả thật sự cố chấp của hai người cùng Hạ Hầu Tà Nguyệt thật ngang sứcnhau, chỉ là Lãnh Thư Uyên cũng không có suy nghĩ đơn thuần như LôiThiếu Quân, sở dị hắn cứ khăng khăng giữ vững như vậy là do có mộtnguyên nhân khác là —— hắn còn muốn sống thêm lâu một chút; nhưng nếuhai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rat-yeu-tuong-cong/3274911/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.