"Dính vào" Nói xong, Hạ Hầu Tà Nguyệt đưa tay thay nàng lau đi nước canh dính trên mép môi, cử chỉ ưu nhã tự nhiên, không có nửa điểm không được tựnhiên.
"Cám, cám ơn. . . . . ." Ngón tay nhẹ nhàng khẽ vuốt qualàm cho Lam Như Nhật cảm giác hai gò má có chút nóng lên, sự quan tâmcủa Hạ Hầu Tà Nguyệt luôn khiến cho nàng không biết phải làm sao.
Nàng phát hiện từ sau khi mình gặp được Hà Hầu Tà Nguyệt, thì luôn luôn lộra rất nhiều phản ứng bình thường không có, như là hành động của hắn mới vừa rồi vậy, mặc dù biết thỉnh thoảng cũng có một chút như vậy, nhưnglại cho nàng cảm giác lại hoàn toàn khác biệt. Khác với vẻ mặt bất đắcdĩ của Cân Tiểu Tri kia giống như là hết cách với nàng, Hạ Hầu Tà Nguyệt đối với nàng càng thêm cưng chìu, cũng sẽ không cảm thấy ghét, nhưnglại làm cho nàng cảm thấy xấu hổ.
Đây là đại biểu hắn đối với nàng mà nói là rất đặc biệt sao? Lam Như Nhật không nhịn được mà nghĩ.
Nàng rất thích hắn, đây là chuyện mà nàng đã sớm biết, nếu không những nămgần đây cũng sẽ không vẫn đối với hắn nhớ mãi không quên; nhưng chẳngqua cũng chỉ là thích mà thôi?
Nàng không khỏi cảm thấy hoangmang không biết phải làm sao, nếu như nàng chỉ là đơn thuần thích hắn,vậy tại sao phải dứt khoát đáp ứng gả cho hắn?
Là bởi vì lời giao ước sao? Nhưng coi như bọn họ khi còn bé từng có qua giao ước, đó cũnglà chuyện khi còn bé, cho dù hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rat-yeu-tuong-cong/3274908/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.