Rất yêu rất yêu em
Dù sao cũng do anh xem Lệ Truyền Anh như món đồ chơi trong tay mình, nghĩ cô sẽ không chạy thoát khỏi bàn tay anh nên mới mở công ty công nghệ hàng không.
Lệ Truyền Anh đúng là ngớ ngẩn hết thuốc chữa.
Cô hừ một tiếng, rời đi!
Thích chơi gì kiểu gì thì chơi, không liên quan tới cô!
Trên đường về, Lệ Truyền Anh vừa tức vừa mệt.
Ông trời đang phái những tay đàn ông khốn nạn xuống để trừng trị cô à?
Tại sao cô gặp nhiều tên đốn mạt thế nhỉ?
Văn Điện Thanh là tiểu nhân, Đường Tiềm là ngụy quân tử.
Ngụy quân tử còn đáng sợ hơn cả tiểu nhân.
Cô gọi điện cho mẹ hỏi lúc Đường Tiềm lúc đi học là dạng người thế nào.
“Anh ta à? Cũng khá tốt mà. Rất lễ phép với thầy cô, tuy tính tình không hoạt bát lắm, nhưng mà ai học giỏi đều là như vậy, cũng không thường tham gia hoạt động thể thao.” Mẹ nói.
Lệ Truyền Anh thấy mình quá sơ suất rồi.
Vì Đường Tiềm là học sinh của mẹ nên cô nới lỏng cảnh giác.
Hôm sau, lúc Minh Nguyên đón Tăng Phàm tan ca có đi ngang qua văn phòng của Lệ Truyền Anh.
Tan ca rồi mà cô vẫn chưa về, cô tựa đầu vào tay mình trong phòng làm việc, đang nghĩ gì đó.
Còn một tay thì chán nản xoay bút.
Minh Nguyên đưa chìa khóa xe cho Tăng Phàm, kêu cô tự về.
“Vậy con thì sao?” Tăng Phàm hỏi.
“Chắc lát nữa sẽ có người đưa con về.”
Minh Nguyên bước vào phòng làm việc của Lệ Truyền Anh, cô đang thẩn thờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rat-yeu-rat-yeu-em/733807/chuong-738.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.