Có thời gian mấy ngày Lệ Truyền Anh đều không biết sự tồn tại của cái đồng hồ này. Không biết Minh Nguyên đã từng tặng cô món đồ như thế. Đến khi, sở nghiên cứu của Lệ Truyền Anh cần một khoản tài trợ Chỉ chú ý đến phía trên cấp tiền là không thể nào, bởi vì cái nghiên cứu này, phía trên căn bản không đồng ý, bởi vì không nhìn thấy hiệu quả, cho rằng sở nghiên cứu của Lệ Truyền Anh là suy nghĩ viển vông. Họ yêu cầu nghiên cứu có tính thực tế hồi báo. Người phía trên, cũng hiểu thực nghiệm, hiểu hoá học vật lý, làm luận chứng nghiên cứu khoa học tỉ mỉ, cuối cùng quyết định không cấp tiền. Có điều Lệ Truyền Anh rất tự tin, dường như sở trưởng cũng rất tự tin. Mặc dù nhân phẩm của sở trưởng không ra sao, nhưng có thể làm đến vị trí này, ít nhất năng lực nghiệp vụ cái đó tương đối tốt. Về điểm này quan điểm của ông và Lệ Truyền Anh là nhất trí, kiên trì nghiên cứu, ít nhất cũng vì niềm tin của bản thân mình. Nhưng tiền không đủ là một vấn đề lớn. Người đề xuất thu hút đầu tư là sở trưởng, người nghĩ cách là sở trưởng. Lệ Truyền Anh có vài xí nghiệp làm cố vấn, mọi người đều tượng trưng góp hỗ trợ, nhưng không nhiều, mười vạn, hai mươi vạn. Bọn họ cũng cho rằng, cấp trên đều cho rằng nghiên cứu không thể thành công, khẳng định cũng là không có kết quả. Có điều, rốt cuộc tố chất chuyên nghiệp của Lệ Truyền Anh là ở đây, cho nên bộ mặt của bọn họ không lên nổi. Ngược lại làm đến Lệ Truyền Anh rất bối rối, cảm thấy bản thân chỉ đặt vào vị trí của bản thân, giống như cưỡng ép người ta quyên góp. Làm đến nỗi nghiên cứu của bản thân giống như rau cải trắng. Vô cớ giảm giá trị. Có điều, Cô ngược lại nhớ đến một người – Đường Tiềm. Dù sao, đơn hàng lần trước, anh cũng đã kiếm được một số tiền lớn. Cô cho rằng để anh tài trợ mấy người không thành vấn đề, dù sao anh cũng là làm nghiên cứu, có điều anh làm là ở phương diện công trình sinh vật, và Lệ Truyền Anh không phải một lĩnh vực, còn về vì sao phải mở một công ty có liên quan đến dụng cụ vũ khí hàng không vũ trụ, đó không phải là Lệ Truyền Anh không quan tâm, có điều nghe nói, Đường Tiềm lại mở một công ty khoa học kỹ thuật sinh vật, quả nhiên, phần tử trí thức, một khi đã làm,bèn giống như ngôi sao hỏa nhỏ bé đốt cháy cả thế giới hoang dã này. “ Tìm anh tài trợ sao? Truyền Anh, tình hình của công ty chúng ta, em hiểu rõ hơn anh, công ty mới, không lấy đâu ra tiền dư thừa! Hơn nữa dây chuyền sau này phải làm sao? Nghiên cứu khoa học, nhu cầu kinh phí cũng không phải là một con số nhỏ, ít nhất cũng mấy nghìn vạn, hơn một trăm triệu đi” Đường Tiềm ngồi trước bàn làm việc của mình. Chỗ tiền này đương nhiên không phải toàn bộ tìm anh tài trợ, dù sao em cũng bỏ ra sức lực vì công ty này, anh chính là không thể nể mặt em sao? Có thể tài trợ bao nhiêu góp bấy nhiêu? Lệ Truyền Anh đứng trước bàn làm việc của anh, dáng vẻ hung hăng. “ Không nói em, anh đều quên rồi, lần trước không phải chia cho em 7 phần sao? Lệ Truyền Anh đờ ra một lát, Đường Tiềm dù gì cũng là tầng lớp trí thức cao, sao lại biến thành thế này. Cô dùng ngón tay gõ lên bàn làm việc của anh, “ 7 phần của em là phần sau khi công ty triết khấu lợi nhuận, hơn nữa số tiền này, hiện tại vẫn chưa chia cho em, em ngược lại là muốn tự mình góp tiền hỗ trợ nhưng tiền của em đâu? Đường Tiềm cúi đầu cười “ Truyền Anh, tiền thật sự bây giờ chưa có, có điều anh đột nhiên nhớ ra, vài ngày trước nhận được một món hàng chuyển phát nhanh, lúc chuyển đến đã là tối muộn, đồng nghiệp đưa qua cho anh, tên cũng viết không rõ, anh công việc mệt mỏi, cũng không cẩn thận nghiên cứu là gửi cho ai, liền mở ra xem, mà lại lại là một chiếc đồng hồ, sau này lại cẩn thận nhìn hóa đơn giao hàng của chiếc đồng hồ này, tên hình như là của em, anh nghĩ nghĩ, anh đích xác không có bạn có tiền như thế tặng đồng hồ cho anh, có phải là em không? Em xem xem! Anh đưa chiếc đồng hồ cho Lệ Truyền Anh. Nhãn hiệu của chiếc đồng hồ này cô nhận ra patek philippe, rất nổi tiếng, có điều phía dưới một thương hiệu có rất nhiều dòng có loại mấy vạn, có loại hơn mấy trăm vạn. Lần trước phát sinh loại hiểu lầm này, lúc Minh Nguyên tặng cô kẹp tóc. Lệ Minh Truyền vùa gửi tin nhắn hỏi Minh Nguyên, chiếc đồng hồ này có phải cậu tặng cô không, Đừờng Tiềm chính là nói “ Chiếc đồng hồ này xem ra cũng trị giá mấy trăm vạn, mặc dù như muối bỏ biển nhưng là chân kiến cũng là thịt, vẫn mạnh hơn cái gì cũng không có, phải không?” Lêh Truyền Anh nhìn Đườn Tiềm nói một câu “ Anh thật nham hiểm! Em sớm sao không nhìn ra cái gì?” “Đây sao gọi là nham hiểm? Đây chỉ là kế tạm thời. “ Anh bảo em bán đi chiếc đồng hồ này”. “ cầm cố, tương lai có thể chuộc lai, vạn nhất tương lai em sẽ phát triển---phải không?” Đường Tiềm lại hỏi. Lệ Truyền Anh hừ lạnh một tiếng liền đi. Trên đường trở về, cô cảm thấy bản thân thật sự gặp người không tốt đẹp. Vốn dĩ vẫn cảm thấy Đường Tiềm là một người rất quân tử, xem ra người thật không thể quen thân, nếu thân quen rồi, sẽ có “ sứt mẻ tình cảm” như thế nào. Sở dĩ “ Kết giao quân tử nhạt như nước”. thì nên bảo đảm quan hệ đơn giản, đặc biệt không thể tiếp xúc liên quan đến vấn đề lợi ích kinh tế. Một khi tiếp xúc với lợi ích kinh tế, tất cả mọi người, diện mạo đều bộc lộ rõ ràng. Anh chị em thay mặt không nhìn mặt nhau, huống hồ cô ấy và Đường Tiềm quan hệ gì cũng không có. Lệ Truyền Anh lần này về nhà, lại đi qua tòa nhà Minh Thị lần trước, Lệ Truyền Anh đột nhiên thay đổi suy nghĩ, trong lòng nghĩa.: Minh Nguyên là người như thế nào? Nếu là quen thân, nhân phẩm của cậu ta cao nhã như hoa lan tinh khiết trong núi, vẫn là Văn Điện Thanh thô bỉ không chịu nổi sao? Lệ Truyền Anh trước nay không tin tưởng viên đạn bọc đường của đàn ông, biện pháp theo đuổi con gái, ai cũng không dùng? Cô lại không phải trẻ lên ba, cho cô một miếng kẹo, cô liền cùng đi với người ta. Đàn ông theo đuổi cô theo đuổi cô càng kịch liệt, đánh cược càng lớn, cô sẽ cảm thấy những người này tuyệt không phải loại tốt đẹp gì. Xe của Lệ Truyền Anh, mỗi lần đi qua bên đường tập đoàn Minh Thị liền không tự giác thả chậm tốc đô, Lệ Truyền Anh từ trên xe từ từ nhìn về phía tòa nhà này. Lúc này Minh Nguyên và Khâu Đông Duyệt hai người ngồi trong một quan điểm tâm ăn đồ điểm tâm. Khâu Đông Duyệt quay về từ Tây Ban Nha, Miêu Doanh Đông đồng ý cô về nhà ở, đại diện cô nhận được sự tha thứ của anh rồi, cô vô cùng vui vẻ, việc đầu tiên là đến chia sẻ với anh trai của mình. Cô vẫn là giống những ngày trước đây, mềm mại gọi “ anh trai, anh trai”, dù sao Minh Nguyên về thực tế trên thế giới này người thân duy nhất, anh trai so với cô sớm hơn vài phút đến thế giới này. Minh Nguyên cũng rất giống anh cả, là hai đứa trẻ từ nhỏ vẫn chưa gặp qua mẹ, ở trong thế giới hiện thực này, nói cười cảm thụ ấm áp cuối cùng. Sau khi Lệ Truyền Anh về đến nhà, sở trưởng gọi điện thoại cho cô, nói ông đã thu thập được mấy trăm vạn. hỏi Lệ Truyền Anh được bao nhiêu rồi. Lệ Truyền Anh nhăn máy “ Một đồng cũng không có, ngày mai tiếp tục. “ Vậy cô tốc độ này có thể phải chút nhanh rồi, tiền của hạng mục này về đến nơi, cô chủ đạo hoàn thành, cô có thể làm chính là những làm những điều này.” Lệ Truyền Anh một lời cảm kích cũng không nói, cúp điện thoại. Cô nằm trên giường. Nửa đêm vẫn là không ngủ được, cô nghiêng đầu, nhìn thấy chiếc đồng hồ Minh Nguyên tặng cô. Chắc là Minh Nguyên tặng cho cô, bạn có rất nhiều tiền của cô không nhiều, đại đa số là bình thường, chiếc đồng hồ này thuộc vào giai cấp tư sản mới có thể mua được. Chiếc đồng hồ này, đích thực……………………………………. Kỳ thực cô bình thường không đeo đồng hồ, không dùng đến. Minh Nguyên tặng cô kẹp tóc, cô đã làm vỡ nát rồi, không có cách nào hoàn lại cho cậu. Chính là xem như cấp cứu. Đường Tiềm quả nhiên là một kẻ hồ ly tinh, biến cầm cố, không cần bán. Đáng tiếc Lệ Truyền Anh không có hóa đơn cái gì có liêm quan, cho nên ngày hôm sau lúc đi tiệm cầm đồ, người ta đưa giá trị tiền triết khấu lớn, ba trăm vạn. Sau khi giảm giá, 300 vạn, nhãn hiệu đều chưa bóc. Lệ Truyền Anh đã có thể tưởng tượng nguyên giá là một giá cao như thế nào. Có điều, loại theo đuổi vật chất này, Lệ Truyen Anh ngược lại cảm giác không yên tâm. Thật sự như Kim Manh nói, đàn ông tặng đồ, Lệ Truyền Anh cảm thấy chột dạ. Có điều, may là bây giờ, một khi ngiên cứu tất cả các lợi ích, cô sẽ kiếm trở lại. Cô cũng không biết, chiêc đồng hồ này có số thứ tự, là dồng hồ bản hạn chế, sau khi người chủ của cửa hàng nhìn thấy số thứ tự, biết chiếc đồng hồ này do Minh Nguyên mua. Sự việc này, lúc Lệ Truyền Anh đang cầm đồng hồ, người ta có thể nhìn ra, có điều người của tiệm cầm đồ biết sự việc to lớn, tạm thời chưa lên tiếng, đầu tiên thu đồng hồ lại, sau đó gọi điện thoại cho Minh Nguyên. “Cô ấy cầm đồng hồ tôi đưa cho cô ấy sao?” Minh NGuyên hỏi. “ Vậy mà thật là ngài tặng cô ấy sao?” Người tiệm cầm đồ hỏi. “ Đúng, mang về cho tôi, tôi tự chuộc lại.” Người tiệm cầm đồ đương nhiên tự mình gửi hàng đến tận cửa. Minh Nguyên ở trong văn phòng của mình, nhìn nhìn chiếc đồng hồ này, ma sát dây đồng hồ. Đối với hiểu biết của anh đối với Lệ Truyền Anh, cô có một chút kiêu ngạo của thành phần trí thức, nếu không phải không có biện pháp nào, sẽ không đi cầm đồ. Anh đã hỏi Tăng Phàn, sự việc của sở nghiên cứu, Tăng Phàn đương nhiên biết rõ. Nói Lệ Truyền Anh gần đây tìm nguồn tài trợ, làm việc nghiên cứu. Đáng tiếc không thuận lợi, hạng mục này cần nguồn vốn khởi động rất lớn. Xí nghiệp khác đều không coi trọng bất cứ hồi báo gì, chỉ là tính tượng trưng cho một ít. Muối bỏ biển lớn Minh Nguyên tìm đến sở trưởng, tài trợ một trăm triệu. Sở trưởng chính là gặp phải giống như vị cứu tinh, đối với Minh Nguyên không ngừng cảm kích Bắt lấy tay Nguyên Minh, dường như đối đãi với cha mẹ tái sinh. “ không ngờ mặt mũi Tăng sở trưởng lớn như vậy!” Sở trưởng nói. Minh Nguyên chỉ là cười cười. “ Tôi là có điều kiện.Thứ nhất. việc tôi quyên góp tiền không được nói ra, bao gồm Lệ phó sở trưởng, cũng không được nói, thứ hai tương lai thu nhập của việc bán lợi ích nghiên cứu tôi cần một nửa” Minh Nguyên nói? “ Có thể, có thể! Không có một thùng nước của ngài bọn tôi loại cá này sống không nổi, vốn dĩ đều không ôm hi vọng.” Sở trưởng tự nhiên biết nặng nhẹ. “ Còn có…” Minh Nghiêm tiêp tục nói. Anh và Sở trưởng hai người đều trên bàn rượu, Minh Nguyên ngấp một ngụm rượu nói. “ Cái gì?” Sở trưởng cẩn thận nghiêm túc xem biểu hiện của Minh Nguyên, cảm thấy điều kiện này mới là nặng trong nặng. “ Để Lệ Truyền Anh bồi tôi ngủ một đêm” Minh Nguyên nói. “ Cái này---không dễ làm đi.” Sở trưởng nói “ Cô ấy là phó sở trưởng ngiệp vụ chủ quản của chúng tôi. “ Việc như thế này, sở trưởng chưa làm qua sao? Chí phiếu một triệu chính là ở đây, tôi đợi Lệ Truyền Anh tới lấy! “ Nói xong, Minh Nguyên nhấc chi phiếu liền đi” Nói đi nói lại, người ta chính là cho sở trưởng một tờ chi phiếu trống. Sở trưởng ngốc rồi. Nhưng mắt nhìn tháy 1 triệu cứ thế bay đi, ai cũng không can tâm. Sở trưởng không can tâm, tin tưởng Lệ Truyền Anh càng không can tâm, dù sao cũng là hạng mục của cô ấy. Sở Trưởng nói chuyện vơi Lệ Truyền Anh, nói đến đặc biệt khẳng định, nói có một nhà tài trợ, vốn dĩ sở trưởng đều thay cô lấy về, người ta vừa nghe, lập tức không làm, mang chi phiếu đi. Mánh khóe của Sở trường, nhân phẩm của sở trưởng, Lệ Truyền Anh như thế nào không biết, cô đương nhiên cũng tức đến răng ngứa ngứa. Hận sở trưởng, cũng hận tên nhà tài trợ đó. Rõ ràng là nhà tư bản không chút lương tâm. “ Tôi đi!” Lệ Truyền Anh nói. “ Thật sao?” Sở trưởng nói, hai mắt phát sáng. “ mua một đêm, có một triệu, cũng rất nhiều, huống hồ tôi đặt sự nghiệp còn quan trọng hơn sinh mạng.” “ Vậy để tôi nói với anh ta”. “Nói xong sở trưởng liền nhắn tin cho Minh Nguyên, nói Lệ Truyền Anh đồng ý rồi, hỏi địa điểm ở đâu?’ Minh Nguyên nói một phòng tổng thống của một khách sạn lớn cao cấp. Có điều cậu dự đoánLệ Truyền Anh sẽ không dễ dàng liền trúng kế như vậy, dù sao lần trước cái người gọi La Bá Đặc Đức nhận được một lần giày vò của Lệ Truyền Anh, câm miệng ăn hoàng liên, khổ sở nói không ra lời. Rất có khả năng, cô lấy mạng để báo trạng vấn đề cường dâm, nhân tài đều đạt được.vẫn không khiến bản thân thất thân. Lệ Truyền Anh thật sự nghĩ như thế, có điều nghĩ không phải là cái cớ cưỡng gian thối nát như vậy, muốn được nhà tài trợ đó, cần tóm được bí mật quốc gia, khiến anh ta bồi phu nhân lại mất quân Kế sách này, nói thực là rất độc. Cho nên hôm đó Lệ Truyền Anh trang điểm rất xinh đẹp, cầm túi của mình đến phòng bao của khách sạn lớn. Túi của cô đã sắp đủ bút ghi âm, người dám ức hiếp cô, vẫn chưa sinh ra!. Cũng chính là bản thân cô thường xuyên gặp người không tốt, không biết nhìn người. Có điều chỉ cần bọn họ để lộ một chút dấu vết thì đừng trách Lệ Truyền Anh không lưu tình. Lệ Truyền Anh gõ cửa tiến vào. Trong phòng, một người đàn ông vừa tắm xong, bọc khăn tắm, đang lau tóc của mình. Bóng lưng của anh, động tác rất chậm, rất ung dung. Giọt nước nhỉ bé không ngừng rơi xuống, bay tán ra. Lệ Truyền Anh có một chút hoang mang. Cô biết người đàn ông đó là ai. Dáng vẻ đàn ông thân trên trần, cô chính là nhìn qua một lần, là Minh Nguyên. Mặc dù bóng lưng là người đó, cũng chính là vừa hay hợp với dáng vẻ bóng lưng Minh Nguyên trong lòng cô. phong lưu vô giá, sáng sủa rực rỡ động lòng người. Là cậu ta!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]