Mắt nhìn thấy Tiểu Cửu từ trên gác đi xuống, Lệ Truyền Anh trong lòng chợt hiểu, hóa ra một đám đàn ông gọi cô đến là ý này.
Cô không biết tâm sự của cô đối với Cố Nhị là Miêu Doanh Đông tự nhìn thấy, tự mình phỏng đoán ra.
Cô chỉ cho rằng là Minh Nguyên, trong lòng liền nghĩ người đàn ông này miệng thật to, cùng người đàn ông khác nói chuyện phiếm về mình.
Hôm nay gọi cô đến, khẳng định là muôn nhìn dáng vẻ của cô, cô nói sao bác sĩ Cố lại hẹn người nhà bệnh nhân đến nhà, đây cũng không phải logic phù hợp.
Cô hiểu rồi, đồng thời cũng hiểu, Minh Nguyên cũng hiểu rồi, bởi vì Miêu Doanh Đông không nói với anh đến làm gì.
Cho nên, lúc cô ngồi xuống, Minh Nguyên đứng dậy, nói với cô, “ Ngồi ở đây!”
Minh Nguyên ngồi là một cái ghế sofa đôi, Lệ Truyền Anh sau khi ngồi xuống thì vừa đẹp.
Mặc dù cảm kích ân tình hóa giải bối rối của Minh Nguyên, nhưng đối với việc “ Miệng to” của anh Lệ Truyền Anh vẫn là ghi hận trong lòng.
Tiểu Cửu nói, “ có khách đến sao, em đi rót nước.”
Cô cũng biết Lệ Truyền Anh và Cố Nhị là không thể, chính là tìm một cái cớ cùng Cố Nhị đấu võ miệng, nhắc nhở nhắc nhở anh, gợi lên tác dụng cảnh giác.
Thái độ tiếp khách của cô vẫn là khí chất và cao quý.
Lúc đi đến bên cạnh Cố Nhị, Cố Nhị kéo cánh tay của cô một chút, cô ngã vào lòng của Cố Nhị.
Cố Nhị thở gấp hôn nhẹ lên gáy của Miêu Doanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rat-yeu-rat-yeu-em/733791/chuong-722.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.