Cố Nhị thấy phản ứng của Miêu Doanh Đông, cúi đầu hắng giọng.
Khi Miêu Doanh Đông vào phòng, Khâu Đông Duyệt đã sinh rồi, một đứa bé khỏe mạnh kháu khỉnh.
Khâu Đông Duyệt rất sợ Miêu Doanh Đông không thích đứa bé này, cô rất lo lắng.
Đứa bé nằm bên cạnh Miêu Doanh Đông, đang khóc nức nở, đôi chân bé nhỏ vùng vẫy, vừa nhìn đã biết rất tinh nghịch.
Khi Miêu Doanh Đông đi vào, chỉ nhìn đứa bé một chút đã nắm tay Khâu Đông Duyệt, hỏi, “Sao rồi?”
Khâu Đông Duyệt nghiêng đầu nhìn con, “Đây là con trai của anh.”
Miêu Doanh Đông nhìn đứa bé, “Anh biết.”
Khâu Đông Duyệt biết anh không mấy thích đứa con này, anh vốn đâu có mong muốn nó.
Người như anh, đối với thứ hay người không thích thì cũng không tỏ ra yêu đương vờ vĩnh.
“Dịch vụ hậu sản, xoa bóp ngực anh chi trả hết rồi, vú em cũng đã tìm luôn.”
Miêu Doanh Đông nói.
Khâu Đông Duyệt gật đầu, không vui lắm.
Minh Nguyên tới, thấy Khâu Đông Duyệt đã sinh em bé, anh rất cảm khái, “Anh chưa từng nghĩ có ngày có thể gặp em gái ruột của mình, chưa từng nghĩ gia đình chúng ta sẽ có người kế tục.”
Khâu Đông Duyệt đau lòng gọi, “Anh hai.”
Cả hai thực sự rất khó khăn, hứng chịu nhiều chuyện và nhiều nỗi buồn mà người khác không thể chịu nổi.
Cô ở phòng đơn, Khâu Đông Duyệt vừa sinh con, hiển nhiên không mặc gì cả, chỉ đắp chăn lên.
Vẫn chưa có sữa, hộ lý sẽ để đứa bé ra sức mút Khâu Đông Duyệt.
Mỗi lần như vậy, mặt mũi Khâu Đông Duyệt tái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rat-yeu-rat-yeu-em/733778/chuong-709.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.