Sang năm, Tam Nhi phải đi làm rồi.
Khương Thục Đồng thấp thỏm không yên hỏi Cố Minh Thành, có cần đến Mỹ thăm Tam Nhi không, lần đầu tiên đi làm? “Ai chưa từng đi làm? Lúc anh đi làm, sao em không đi thăm anh?”
Cố Minh Thành chau mày nói.
“Anh không phải làm ở công ty nhà chúng ta sao? Có gì đáng để lo lắng chứ?”
Khương Thục Đồng thủ thỉ một câu.
“Tam Nhi cũng làm ở công ty nhà chúng ta? Em có gì đáng để lo lắng chứ?”
Cố Minh Thành phản bác.
Không cho đi thì không cho đi, đoán là Tam Nhi sẽ kể tình hình cho cha mẹ mình nghe, Khương Thục Đồng hiểu cô, đoán là cô không thể nhịn được mà không nói ra.
Khâu Đông Duyệt lại đến công ty Miêu Doanh Đông, bởi vì cô tự làm bánh dày, rất ngon, biết Miêu Doanh Đông thích ăn, cho nên cô đem đến cho anh.
Không ngờ, Miêu Doanh Đông chau mày hỏi cô, “Ai bảo em đến công ty?”
Khâu Đông Duyệt đứng đó, “Không ai bảo em đến, anh thích ăn bánh dày, em làm rồi, cho nên...”
“Sau này không được đến công ty! Hôm nay và ngày mai phạt em ở nhà úp mặt vào tường sám hối”
Miêu Doanh Đông vừa viết gì đó vừa nói.
“Tại sao chứ?”
Khâu Đông Duyệt thắc mắc không hiểu gì.
“Không tại sao hết! Phạt em còn hỏi tại sao? Có phải phải chuẩn bị phạt nặng hơn không?”
Miêu Doanh Đông hỏi.
Khâu Đông Duyệt giống như quả bóng da bị xì hơi, phút chốt không nổi nóng nữa.
Cô quay về.
Bây giờ trong nhà chỉ có mình cô.
Lần trước đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rat-yeu-rat-yeu-em/733762/chuong-693.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.