“Lúc trước khi gặp con, mặc dù lúc đó con rất nghèo khổ, nhưng khuôn mặt con vẫn rạng rỡ, tràn đầy sức sống. Bây giờ con biến thành một người dịu dàng, xinh đẹp, nhưng khuôn mặt lúc nào cũng buồn rầu! Địa vị của nhà họ Miêu, có lẽ con cũng biết. Miêu Doanh Đông là trụ cột của gia đình, người phụ nữ của cậu ta phải dịu dàng có khí chất, hoặc là là một người thú vị, nhưng mà ở nhà, cậu ta đã có một cô em gái dịu dàng có khí chất, cho nên, đối với người phụ nữ như vậy có lẽ cậu ta không có hứng thú. Nhưng tuyệt đối không phải là một goá phụ suốt ngày mặt ủ mày ê, lúc nào cũng buồn bã? Còn con? Con nghĩ như thế nào?” Vốn dĩ Cố Minh Thành đứng nói với cô, nhưng bây giờ ông đã ngồi trên ghế.
Lần này Tam Nhi ở nước ngoài, không về nước, có lẽ do Cố Minh Thành quá nhớ Tam Nhi, cho nên xem Khâu Đông Duyệt như con gái mình, bắt đầu dạy dỗ cô.
“Con không biết, có thể do gần đây có quá nhiều chuyện xảy ra với con. Có những chuyện mà người khác cả đời cũng không gặp phải. Cảnh đời, Hứa Thế An mất--, trải qua nhiều chuyện như vậy, nếu con còn vô tâm như vậy thì quả thật con là một người không có lương tâm! Những chuyện này, cũng đủ làm con suy sụp tinh thần.”
“Lạc quan lên một chút! Gặp phải vấn đề đừng trốn tránh, phụ nữ mà, thỉnh thoảng tỏ ra yếu đuối một tí cũng chẳng sao. Con phải giữ chặt lấy Miêu Doanh Đông.” Cố Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rat-yeu-rat-yeu-em/733744/chuong-675.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.