Sau khi tắt máy, khi bạn bè mời rượu, anh có hơi mất tập trung, nên đã từ chối, rồi anh uống thêm một vài ly nữa, anh để xe lại đó, đón xe về nhà.
Lúc về đến nhà, anh bắt đầu hơi say, mùi rượu nồng nặc.
Vừa mới mở cửa, anh đã bắt đầu loạng choạng bước đi.
Tiểu Kiều lập tức đến đỡ anh “Anh say hả? Chẳng phải anh không thích ra ngoài xã giao sao?”
“Những người hôm nay đều là bạn học của anh.”
Miêu Doanh Đông cởi bộ đồ vest ra, ngồi trên ghế sô pha.
Tiện tay lấy một điếu thuốc để kế bên rồi hút, anh dựa vào chỗ gác tay kế bên.
“Hôm nay sao em đến đây vậy?”
anh nhắm mắt lại, ngồi hút thuốc, khắp người anh toàn mùi rượu nồng nặc.
“Em đến là vì...chuyện hôm nay, em đã làm anh mất mặt phải không?”
Kiều Duyệt Nhiên xấu hổ đứng trước mặt anh.
“Chuyện anh đến Minh gia à?”
“Dạ!”
“Sao em biết anh đã đến đó?”
Anh hỏi.
“Là buổi trưa khi ăn cơm, Tống Dương đã nói với em!”
Kiều Duyệt Nhiên thành thật nói.
Miêu Doanh Đông nhẹ nhàng phà khói thuốc ra, dường như đang chế giễu cô “Tin tức của em nhanh thật đấy.”
“Còn nữa, trước giờ em chưa từng tiết lộ với bên ngoài về mối quan hệ của chúng ta, trong mắt em, có thể là trong tiềm thức, có lẽ anh vẫn là ông chủ của em, chỉ cần anh không nói ra, còn em, dù có đánh chết em, em cũng không tiết lộ một chữ! Đây là công việc, em cũng có những nguyên tắc cơ bản khi làm việc!”
Kiều Duyệt Nhiên để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rat-yeu-rat-yeu-em/733712/chuong-643.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.