Miêu Doanh Cửu họp xong, gọi điện cho Cố Nhị. Ban nãy thời gian một phút, quả thật tương đối vội vã. “Sáng sớm em vừa đi làm, em còn tưởng anh tìm em có việc.” Miêu Doanh Cửu nói. “Thu mua thành công chưa?” Cố Nhị hỏi. “Em ra tay mà, tất nhiên.” “Ngày càng có khí thế rồi.” Cố Nhị nói, vốn không muốn thừa nhận đây là sự thật, nhưng bây giờ sự thật phơi bày trước mắt, anh không thừa nhận không được…Miêu Doanh Cửu chính là mạnh hơn anh, mạnh hơn không ít, “Anh rất nhớ em rồi!” Miêu Doanh Cửu cười, “Nhớ em rồi, không phải gọi cho anh rồi sao?” “Loại nhớ nhung này gọi điện thoại hay nhắn tin không thể giải quyết được, là loại nhớ nhung nhất định gặp được em, ôm em thật chặt thật mãnh liệt.” Giọng Cố Nhị rất yên bình, anh cũng rất ít nói những câu dài như vậy. Miêu Doanh Cửu trầm mặc, sao mỗi lần Cố Nhị dùng những lời nói nhìn không thấy sờ không được này khiến cho con tim cô ngoan ngoãn nghe theo, nhưng nghe ra, lại không phải là lời nói đường mật. Vì lúc anh nói, căn bản không coi đây là lời đường mật mà nói. Anh nói rất chân thành, còn mang theo một chút nỗi buồn tự oán tự ân hận. Loại cảm xúc xót xa của một anh chàng đẹp trai, vừa làm người ta thương vừa đáng yêu, lại thu hút người khác. Cho nên, rõ ràng không thể gặp mặt là nỗi bi thương của hai người, nhưng bây giờ, trong lòng Miêu Doanh Cửu rất áy náy, dù sao thì người tạo ra tình huống này là mẹ cô. “Đừng buồn nữa! Em nghe nói anh gần đây thu mua mấy công ty, chuẩn bị khếch tán Hằng Đại.” “Ai mà nhiều chuyện vậy, đi nói với em?” Hiển nhiên, giọng Cố Vi Hằng có chút giận dỗi. “Trong ngành cả, đây cũng không phải là bí mật gì.” “Muốn cho em một bất ngờ lớn!” Cố Nhị nói. Miêu Doanh Cửu cười, có một câu cô rất muốn hỏi, gần đây có tìm phụ nữ không, nhưng cuối cùng không hỏi. Xem ra Cố Nhị đối với Miêu Doanh Cửu càng ngày càng lưu luyến rồi. Người như anh, chắc là trong lòng nghĩ gì, bên ngoài cũng không giả tạo, cho nên, Miêu Doanh Cửu tạm tin, anh không có tìm. Có điều không hỏi, cô chung quy cũng không phục, cô muốn vượt mặt Cố Nhị một chút. “Gọi chị đi!” Cô nói. Cố Vi Hằng chau mày một chút, đây là chuyện không liên quan. “Anh lớn hơn em.” “Em không cần biết! Tính cách này của anh, gọi là em trai vừa hay.” Cố Vi Hằng trầm mặc một lúc, gọi một câu, “Chị” Miêu Doanh Cửu đắc ý vênh váo, “Gọi dì!” “Dì ơi!” “Gọi bà nội!” “Bà cô, em muốn bới móc hết mồ mã ông bà nhà anh sao?” Cố Vi Hằng rất nghiêm túc nói một câu. Miêu Doanh Cửu liền cười! Miêu Doanh Cửu cảm thấy sự hài hước của Cố Vi Hằng và của cô không cùng trên một tần số, rõ ràng cô cảm thấy câu nói này buồn cười muốn chết, nhưng anh lại rất nghiêm túc. Vùi dập trái tim cô tan nát rồi, lại không xem là thật, cứ như vậy hấp dẫn cô. …… Gần đây người hợp tác với Miêu Doanh Đông nói với anh một câu, “Ethan, anh mập lên rồi!” Miêu Doanh Đông nghe xong câu này, bỏ tài liệu trong tay xuống. Miêu Doanh Đông dù sao cũng là quý ông thượng đẳng, rất quan tâm đến bề ngoài của mình, lúc trước, anh đối với bề ngoài của mình rất ưng ý. Mập lên, đối với người vừa cao vừa đẹp trai như anh mà nói, giống như một cô gái vừa trắng vừa đẹp trên người có một mục nhọt không thể để người khác bỏ qua được vậy. Anh một tay sờ mặt mình, “Mập ở đâu?” Người hợp tác nhún vai một cái, “Cụ thể ở đâu không nói ra được, vai rộng rồi?” Có lẽ là do tập thể hình, trên người Miêu Doanh Đông, không có chút mỡ thừa, trong đám đàn ông từng tiếp xúc qua, đại khái chỉ có Cố Nhị là xấp xỉ với anh. Có điều nghe nói Cố Nhị gần đây rảnh rỗi là chạy bộ, sớm tối đều chạy. Mà anh, lại đang mập lên. Một chính một phản, so sánh đau thương. Chắc là rất rõ ràng, đoán là lần sau lúc gặp Cố Nhị, anh ta chắc sẽ cười nhạo mình rồi. Miêu Doanh Đông tan ca, liền đi tập thể hình, nhất định phải giảm hết mỡ thừa. Anh biết là do gần đây thuê một đầu bếp giỏi, tối ăn thịt dê thìa, ăn xương bò, đây là lý do mà anh đang mập lên. Anh muốn ngăn chặn tình huống này phát sinh, dù sao anh vẫn chưa kết hôn, bề ngoài rất quan trọng. Lúc anh mặc đồ thể thao đang chạy trên máy chạy bộ, gọi điện thoại cho Kiều Duyệt Nhiên. Anh nói chuyện trước giờ luôn có một cảm giác nói trên cơ người khác, với Kiều Duyệt Nhiên càng là như vậy. “Cô đến một lát, phòng thể hình đối diện nhà tôi, chổ tôi hay tập thể hình, cô vào nói muốn tìm Ethan, họ sẽ cho cô vào.” Miêu Doanh Đông gọi xong điện thoại, tiếp tục chạy trên máy chạy bộ, tập bằng dụng cụ. Hôm nay, tâm trạng Kiều Duyệt Nhiên rất không tốt. Hứa Thế An sau khi thay thận, có phản ứng phụ, cần nhiều tiền hơn để chữa trị. Cô và Hứa Thế An từ nhỏ là hàng xóm, cũng xem là thanh mai trúc mã. Cha Hứa Thế An mất sớm, mẹ ở góa, nuôi anh lớn, Hứa Thế An bị nhiễm trùng đường tiểu, cô không thể không lo. Cô và Hứa Thế An từ nhỏ bên nhau, không ai có thể nói rõ quan hệ hai người, nhưng cả hai đều biết, đôi bên là quan hệ bạn trai bạn gái. Lúc nhận được điện thoại của Miêu Doanh Đông, cô đang không biết giải quyết như thế nào. Lần này, không thể tham gia thi ở trường rồi, Hứa Thế An cũng chỉ đợi chết… Có tiền là có tất. Huống hò, cô chỉ là một cô gái yếu đuối!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]