🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Lúc Khương Thục Đồng tỉnh lại là sáu giờ năm mươ phút sáng.
Quang cảnh này vào mùa hè đã là rất muộn rồi, Cố Minh Thành lại vẫn đang ngủ.
Anh đặt báo thức thưởng là bẩy giờ sáng, thế nhưng buổi sáng hình thành đồng hồ sinh học rồi, anh bình thường sáu giưỡi thường tự tỉnh lại, nhưng đều đã giờ này rồi, anh vậy mà vẫn đang ngủ.
Khương Thục Đồng nằm bò trên giường, chống tay vào đầu, thêm hứng thú nhìn anh, nghe tiếng thở gợi cảm của anh.
Tay Khương Thục Đồng lắc lắc trước mắt Cố Minh Thành.
Cố Minh Thành đã sớm tỉnh rồi, trực giác có người đang lắc lư đung đưa, anh mở choàng hai con mắt thấy Khương Thục Đồng ở bên cạnh anh.
“ Cố Tổng người tuân thủ thời gian như thế, làm sao lại ngủ không tỉnh?” Khương Thục Đồng cười nói
Cố Minh Thành điềm nhiên nói “ Phải xem là cùng ngủ với ai!”
“ Vậy nếu em không có ở đây, anh sẽ đúng giờ thức dậy sao?” Khương Thục Đồng hỏi.
Cố Minh Thành nhìn về phía Khương Thục Đồng nghiêng nghiêng đầu, gối đặt phía sau” Em cần phải đi sao?”
“ Không đi đâu hết, em cũng không thể mỗi buổi tối đều ngủ cùng anh, con sắp phải đi học rồi, còn có con nữa. Anh cho rẳng em muốn đi đâu?” Khương Thục Đồng cười hỏi lại.
Cố Minh Thành có một khắc hơi ngẩn ra.
Phụ nữ, đích thực là loài động vật hay quên, lúc đầu vì adam khóc tới trời đất tối sầm cũng là cô ấy, hiện tại dường như việc của adam dường như ảnh hưởng đối với cô cũng không lớn lắm.
Là cô ấy thật sự quên rồi, hay là giả vờ vui vẻ.
Cố Minh Thành không muốn nhắc đến adam cái tên này
“ Em đã từng nói rồi, nếu em lại đi nữa, anh sẽ không đợi, cũng sẽ không đuổi theo nữa!” Cố Minh Thành thức dậy, mặc áo sơ mi.
“ Vậy Cố Tổng sẽ như thế nào?” Khương Thục Đồng mặc áo ngủ ở trên giường.
Cố Minh Thành sau khi thức dậy, đi về phía nhà vệ sinh, chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng anh, còn để lại ba chữ “ Lấy người khác”
Chính là ba chữ, khiến Khương Thục Đồng có chút đau lòng.
Có điều cũng đúng, trái tim đã mệt rồi, đích xác nên tìm một người phụ nữ của gia đình qua ngày.
Sau khi Cố Minh Thành từ nhà vệ sinh đi ra, Khương Thục Đồng tiếp tục hỏi “ Cố Tổng muốn lấy người khác là ai?”
“ Không quan trọng, đều như nhau!”
Ngoài em ra, sẽ không yêu đương nữa, từ lúc này người trên đời đều như nhau!
Cố Minh Thành đã đi xuống gác rồi.
Cố Minh Thành không phải tùy tiện nói ra, chỉ là nhắc nhở, nhắc nhở Khương Thục Đông hậu quả nếu làm như thế.
Nếu có một ngày cô thật sự muốn làm như thế, đừng trách anh không nói qua hậu quả với cô.
Khương Thục Đồng cho rằng đây chẳng qua là anh tùy tiện nói chuyện
Hôm nay thứ bảy, Khương Thục Đồng không đến công xưởng, Cố Minh Thành cũng không đến công ty, Ken cũng ở nhà.
Ken ở trên sân thượng nhìn thấy Khương Thục Đồng và Đa Nhục, nụ cười của hai người rất rạng rỡ.
“ Mummy, Đa Nhục lớn nhanh không?” Ken hỏi một câu
“Đa nhục lớn lên có thể vẫn không nhanh bằng Ken nhà chúng ta. Ken nhà chúng ta, sắp đi mẫu giáo rồi!” Khương Thục Đồng vỗ về đầu Ken một lát.
“ Vậy đợi lúc con đi mẫu giáo, mummy bà ba cùng con đi được không? Như thế con sẽ cảm thấy rất hạnh phúc!” Ken nói một câu.
“ Được: Khương Thục Đồng trả lời.
Đã trưa rồi,Ken đi lên gác ngủ rồi.
Khương Thục Đồng phơi nắng phơi đến buồn ngủ, liền đi vào phòng ngủ của Cố Minh Thành ngủ.
Giữa chừng lại bị Cố Minh Thành làm cho tỉnh, giày vò một hồi, mang theo sự tức giận vô cùng.
Phát tiết việc cầu mà không được, đạt được con người mà không đạt được trái tim.
Bởi vì đối với việc này có chút bài xích, Khương Thục Đồng vẫn không có làm đến vui vẻ, biến hóa nhiều kiểu, có điều là vì phối hợp với thú tính của anh.
Lúc đau đớn, Khương Thục Đồng dường như giống một người phụ nữ say rượu, gan cũng to hơn,” Cố Tổng thích người phụ nữ trong tấm ảnh sao?”
“ Rất thích!”
Trong lòng Khương Thục Đồng nhóm lên lòng đố kỵ!
“ Cũng cùng cô ấy trải qua những chuyện này sao?” Cô lại hỏi, Biết rõ bản thân hỏi rồi trái tim sẽ đau đớn nhưng cô vẫn cố hỏi.
Khương Thục Đồng cũng cảm thấy bản thân thật biến thái
“ ùh!”
“ Cũng mạnh mẽ như vậy?”
“ Đúng!”
Khương Thục Đồng không nói nữa, lòng tràn đầy dấm chua
Lúc quen biết anh, anh đã 30 tuổi rồi, Không thể nào trong những năm tháng trước đó anh không có người phụ nữ nào.
Người phụ nữ đã từng là của anh hình dáng như thế nào? Lúc họ ở trên giường, có phải là anh cũng làm như giống với cô.
Khương Thục Đồng cắn chặt môi mình, lòng đố kỵ lại nổi lên.
Cảm giác thất bại khi cùng người phụ nữ khác chia sẻ người đàn ông đó khiến cô cắn chặt răng, càng phối hợp với Cố Minh Thành hơn.
Hôm sau, Cố Minh Thành đi làm, Vinh Trăn lại đi tìm anh, hai người ngồi trong văn phòng nói chuyện.
Nói đi nói lại, vẫn là chuyện thường nói, đầu tư.
Đúng lúc hôm nay Khương Thục Đồng đến công ty Cố Minh Thành, lúc đứng trước cửa văn phòng, liền nghe thấy âm thanh từ trong phòng vọng ra.
Ân thanh của Cố Minh Thành vọng ra êm tai mà có từ tính, tiếng của Vinh Trăn thì có chút the thé làm màu
Khương Thục Đông muốn đi, bước chân lại không rời đi được.
Đang trong lúc này, Cố Minh Thành đã đi ra, nhìn thấy Khương Thục Đồng ngoài cửa, có chút kinh ngạc, hỏi một câu “ Cố phu nhân đang làm gì?”
“ Nghe lén!”Khương Thục Đồng không ngĩ qua “ Nghe lén “ hai chữ này có nghĩa là gì.
Cố Minh Thành mặt lạnh như băng cuối cùng cũng lộ ra một nụ cười
Khương Thục Đồng không biết vì sao, anh gần đây rất ít cười, nhưng một khi đã cười liền làm cô cảm thấy băng đá trên toàn thế giới này đều tan chảy hết.
“ Cố phu nhân hiểu nghe lén có nghĩa là gì không? Nghe được gì rồi?” Cố Minh Thành nhìn mặt mày Khương Thục Đồng vô cùng lo lắng.
Dường như chỉ có trong lúc này mới có thể chứng minh tình yêu của cô đối với anh là thật. trên giường lúc bị anh hôn là những lời nói nghĩ một đằng làm một nẻo.
Cố Minh Thành có lúc cảm thấy, tình yêu thể hiện bằng hành động so với tình yêu nói bằng miệng càng có thể khiến nội tâm đau đến vô cùng, càng có thể chạm tới chỗ sâu thẳm trong trái tim anh.
Khương Thục Đồng mới hiểu ra, nghe lén có nghĩa là gì, biết Cố Minh Thành đang trêu trọc mình.
Hai cánh tay của cô đập đánh vào ngực Cố Minh Thành, “ Cố Minh Thành, anh thật khốn nạn”.
Cố Minh Thành nhẹ nhàng bắt lấy hai cánh tay của cô, cho phép cô tự do đánh mắng, “ Cố phu nhân ở công ty của ông xã mình nói về ông xã mình như thế, ông xã cô về sau vẫn có thể sống sao?”
“ Anh muốn sao thì thế, em muốn cho toàn thể công ty biết, anh là kẻ khốn nạn không hơn không kém!” Khương Thục Đồng nâng cao giọng nói.
Trước đây có thể là “ Cố Minh Thành” cái tên này cô đều ngại ngùng nói ra miệng.
Đợi cô đánh mắng xong, Cố Minh Thành cúi đầu liền hôn lên môi cô.
Cả người Cố Thục Đồng đều hướng đầu theo, cô gái nhỏ ngược lại ôm chặt lấy bờ vai Cố Minh Thành, ngửng mặt để anh hôn.
Vinh Trăn đã đi ra, nhìn thấy Khương Thục Đồng một chân nhấc lên, dáng vẻ bị người đàn ông của cô hôn rất mất thể diện, Đi thôi!
Bị Cố Minh Thành hôn đến khó thở, Khương Thục Đồng nửa chừng tụt đường huyết dãy dụa né tránh nụ hôn của anh.
Ánh mắt mê li nhìn anh, “ Cố tổng trước kia cũng hôn người phụ nữ khác như thế này sao?”
“Anh hôn tất cả các phụ nữ đều như thế!”
Khương Thục Đồng hận Cố Minh Thành, hận tới nối răng cũng ngúa ngáy.
Lúc buổi tối, Khương Thục Đồng ngồi xe của Cố Minh Thành quay về.
Điện thoại của Khương Thục Đồng reo lên, là Ken gọi đến.
Ken nói lúc cậu ngủ nằm mơ thấy được gặp daddy, rất nhớ dady, hỏi Cố Thục Đồng có thể đưa cậu đi Đức thăm daddy không? Lòng bàn tay Khương Thục Đồng nắm chặt lại, không nên lừa dối trẻ nhỏ nhưng phải nói chân tướng thế nào với cậu đây,
Vừa rồi Khương Thục Đồng nắm chặt lòng bàn tay, Cố Minh Thành đã nhìn thấy.
“ Ken, đợi qua một thời gian nữa, con và mẹ cùng tới Đức được không?”
“ Nhưng lúc này con chính là muốn gặp daddy cơ!
Trong lòng Khương Thục Đồng buồn bực, không biết nên nói cái gì.
Hay là cô cho rằng Cố Minh Thành nghe thấy con của mình nhớ một người daddy khác không buồn bực sao?
Khương Thục Đồng nhắc lại cho con mấy câu, nói sẽ đưa cậu đi, có điều cậu sắp phải đi mẫu giáo rồi, có thể phải vào nghỉ đông.
Nghỉ đông thất sự sẽ đưa cậu bé đi sao?
Khương Thục Đồng quay đầu ra ngoài cửa sổ.
“ Vì một người đàn ông hoang dại muốn vứt bỏ người đàn ông của mình sao?” lời nói của Cố Minh Thành không lạnh không nóng không mặn không nhạt truyền tới.
“ anh ấy không phải người đàn ông hoang dại!” Khương Thục Đồng thề thốt phản bác lại một câu.
Cố Minh Thành không nói chuyện, chỉ là lạnh lùng nhếch mép.
Cố Minh Thành thừa nhận, bản thân nói như vậy có chút không đúng, dù sao anh ta đã cứu người phụ nữ và con trai của anh.
Vấn đề hiện tại là, adam đã ảnh hưởng đến đời sống tình dục của anh bởi vì anh ta ở trong lòng người phụ nữ này.
Sau khi đến nhà, bởi vì lúc xuống xe bóng của Khương Thục Đồng đổ về đằng sau Cố Minh Thành.
Trong ánh đèn lấp lánh, bóng của anh kéo rất dài rất dài.
Khương Thục Đồng nhìn thấy cái bóng này, đổ trên người cô, nhớ lại những năm này cùng với người đàn ông này vướng mắc qua lại.
Cô bừng tỉnh muốn khóc.
Giữa bọn họ là bi thương vừa là ấm áp, luôn luôn xa cách mà cũng luôn yêu thương lẫn nhau.
“ Minh Thành anh đợi một chút.”Khương Thục Đồng nói một câu
Vốn dĩ Cố Minh Thành đang xoay xoay chìa khóa, nghe Khương Thục Đồng nói câu này, bước chân của anh cũng dừng laij.
Anh không có quay đầu.
Anh dường như cũng biết Khương Thục Đồng không muốn anh quay đầu.
“ Minh Thành, Đừng quay đầu! Đợi em nói xong anh hãy quay đầu lại! Những năm gần đây, em vẫn luôn yêu anh, không có người đàn ông khác, em biết anh hoài nghi em, cũng có thể em ở một vài chỗ đích thực đáng để hoài nghi. Nhưng em muốn nói với anh, không có người đàn ông nào có thể thay thế được anh trong trái tim em. Em biết trước đây trên giường lời nói em yêu anh, anh đều không coi là thật. Lần này, xin anh hãy coi là thật đi.” Khương Thục Đồng nắm chặt lòng bàn tay của mình.
Khương Thục Đồng tương đối mẫn cảm, những lời Cố Minh Thành nói hồi sáng, cô đều đã nghe ra ý tứ rồi.
Cố biết, anh sợ!
Một Cố Tổng có thể làm rung chuyển trời đất lại đang sợ hãi, sợ người phụ nữ của mình ngày nào đó sẽ rời đi, vì thế anh luôn luôn nhắc nhở Khương Thục Đồng.
Nếu Khương Thục Đồng hiểu rồi mà giả vờ không hiểu, thì là cô khốn kiếp.
Cố Minh Thành cũng đích thực vẫn luôn không quay đầu.
Lệ rơi đầy mặt con mẹ nó, không cách nào đối diện với người phụ nữ của mình!
“ Cố phu nhân nếu như nói xong rồi, thì vào nhà ăn cơm thôi!” bóng lưng của Cố Minh Thành sau khi nói xong câu nói này liền rời đi.
Anh đích thực không phải là một người đàn ông có trái tim ấm áp.
Ngày thứ hai, Cố Minh Thành phái người đi thăm dò đã quay lại, nói đã thăm dò được tin tức của adam rồi.
Anh ta được bố mẹ mình đưa đi, hiện tại đang ở một bệnh viện lớn ở Thuỵ Sỹ bắt đầu lại làm công việc bác sĩ tim não mạch máu.
Cố Minh Thành quyết định đi Thụy Sỹ
Lúc anh nói với Khương Thục Đồng anh cần đi Thụy Sỹ, trái tim Khương Thục Đồng đập dồn một lát, tự dưng lại nhớ lại lần trước, anh đi Thụy Sỹ tham giá hội nghị gì gì đó, lúc quay về, con không còn, cô cũng đã rời đi rồi!
Nhưng lần này, Khương Thục Đồng biết sẽ không như vậy.
Mặc dù anh cần đi Thụy Sỹ, Khương Thục Đồng vẫn đồng ý,
Cho nên, sau khi anh đi, Khương Thục Đồng lật lại quyển sổ đó, cô vẫn luôn rất hiếu kỳ.
Người phụ nữ trong bức ảnh đó khiến Khương Thục Đồng vô cùng kinh ngạc
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.