Lương Quang Ngân Tước dụi dụi mắt rồi lại ngoáy tai, chán nản nghe bạn học xung quang bàn tán về người của Hội học sinh. Cô thừa nhận mình chính là một người mê trai đứng hàng đẳng cấp thế giới, cuồng trai đẹp cấp 1, không hề miễn dịch với trai đẹp,… nhưng nhìn xuôi nhìn ngược cỡ nào cũng thấy Đinh La Khắc với Hạ Diệp cực kì cực kì bình thường, chẳng có gì nổi bật sao ai cũng mê, còn dùng hơn vạn chữ để ca ngợi, cứ như đấng cứu thế ấy! Mấy người này làm cô không khỏi than thở:
- Chán quá đi! Chán quá à! Nhanh lên nhận bằng giùm em cái đi mà! Nói gì nói mãi thế?
- Cả năm chỉ có được lần này, không tranh thủ “ca” thì lúc nào? Chẳng lẽ đợi lúc cậu đi “giải quyết nỗi buồn” à? Bớt than vãn giùm, lát lên mà cậu không đàng hoàng thì coi chừng tớ!
Đỗ Thành Nguyệt ngồi phía trên phát ra tín hiệu cảnh cáo, cô thừa biết con ngố này thể nào cũng loay hoay không thèm nghe ai nói nên ra chiêu phủ đầu. Nhưng mà thực ra nghe Đinh La Khắc với Hạ Diệp tổng kết cũng chẳng dài mấy, thành tích trường họ cao thế nghe thôi cũng đủ sướng tai, vậy mà sao Tước Tước nhà cô nhìn cứ ngán ngẩm thế, giống như đang chịu cực hình không bằng.
Lại thở dài, cô thế nào lại không thức thời nghiêm túc dự lễ, chỉ là quá chán thôi! Nếu không ngoan ngoãn nghe lời, chỉ sợ Thành Nguyệt chưa ra tay, cô cũng trốn trước để tránh hình phạt của Đinh La Khắc với Hạ Diệp rồi. Cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rat-yeu-em-co-gai-nho/192603/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.