Edit: Windy
“Oa! Cuối cùng có thể vượt qua mấy người, tôi có thể nhìn thấy cháu gái cháu trai yêu quý của tôi thật kỹ rồi!” Mấy lão đại hắc bang tản ra, Lại Dung Nhàn lập tức vui vẻ đã chạy tới, hài lòng ngồi xổm xuống đất, ngang hàng với Trích Trích và Đô Đô, cực nghiêm túc.
Vẻ mặt Lại Dung Nhàn duỗi thẳng, tầm mắt giống như nhà nghiên cứu quan sát trên người Trích Trích và Đô Đô, bản mẫu này, so với con trai Tề Tiểu Thanh của cô muốn bỉ ổi thế nào liền bỉ ổi thế đó.
“Thật là một đôi song sinh xinh đẹp nha! Đúng, đây chính là phiên bản thu nhỏ của Lại Tư! Ha Ha! Giống y như Lại Tư khi còn bé, thật khiến cho người ta hoài niệm nha! Lại đây, cho chị ôm bảo bảo, không sao, không sao.”
Trích Trích vội vàng chạy đến bên cạnh Tuyết Thuần, đôi mắt nhìn xung quanh, giống như đang suy nghĩ cuối cùng cũng không thật lòng muốn nói.
“A, đừng xấu hổ, lại đây, để cho chị ôm đi.” Lại Dung Nhàn một chút cũng không biết chữ “Thẹn thùng” viết như thế nào. Đã hơn ba mươi tuổi, lại để cho đứa trẻ ba bốn tuổi gọi là chị.
Xấu hổ? Há lại như vậy! Mình đường đường là nam tử hán chưa từng nghĩ đến xấu hổ! Nghĩ như vậy, đôi mắt Trích Trích lóe lên nét giảo hoạt, khuôn mặt ngây thơ ngẩng lên, “Nhìn nếp nhăn trên khóe mắt của bác, chắc chắn không phải là chị, phải là bác gái hoặc bà nội.”
Trong phút chốc, Lại Dung Nhàn tan nát cõi lòng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rat-yeu-co-vo-ep-hon/2889885/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.