Edit: Hoàng Bích Ngọc
Hai đứa bé không có chút nào quấy khóc, không cần người lớn dỗ dành, liền tự giác lên giường gặp Chu công.
Như vậy khác hẳn với những đứa trẻ khác, Lại Tư không khỏi âm thầm gật đầu, trong lòng không khỏi cảm giác kiêu ngạo. Không hổ là con của anh! Anh không biết là, bởi vì sau khi sinh, thân thể Tuyết Thuần suy yếu, bản thân mình còn không kịp để ý, đâu có thời gian dỗ dành con. Vì vậy dần dà, dần dần dưỡng thành tính tự giác, trình độ hiểu chuyện khéo léo cũng cao hơn những đứa trẻ cùng lứa tuổi.
Khép cửa phòng lại, hai người lớn ngồi trên ghế salon, trong lúc nhất thời, phòng khách yên tĩnh đến nỗi một cây kim rơi cũng có thể nghe thấy tiếng.
Lại Tư rót một cốc nước, giơ lên bên môi đang định một hơi uống cạn sạch, lại đột nhiên nhìn thấy trong cốc thủy tinh trong suốt có một con muỗi kích cỡ gần bằng đầu đũa, tay của anh hơi ngừng lại, để cái cốc xuống.
Tuyết Thuần chú ý đến, anh là người yêu cầu phẩm chất cuộc sống cực cao, cho dù chỉ dính một chút xíu vết bẩn vào, cũng kén chọn đổi người khác. Cô chợt nhớ tới mấy bình nước suối ngày hôm qua lúc ngồi xe buýt mua về, rất thân thiết đưa đến trước mặt anh: "Cái này là sạch sẽ ạ."
Ngón tay ngọc thon dài sạch sẽ xinh đẹp tuyệt trần, chỉ là da trên mu bàn tay thật mỏng không che giấu được những đường gân xanh tím. Thật sự là quá gầy rồi! Trong lòng Lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rat-yeu-co-vo-ep-hon/2889882/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.