Edit: Thích Cháo Trắng
"Lại Tư?" Tuyết Thuần không thích ứng được với tia sáng lờ mờ như vậy, cô là một người rất sợ bóng tối, lúc này ngay cả giọng nói cũng trở nên mềm mại hơn.
Không có ai đáp lại, trong đêm đen, tràn ngập bóng tối tịch mịch kì lạ. Tuyết Thuần mò mẫm đi về phía trước, lại không cẩn thận va vào một góc ghế, cả người lảo đảo.
Lại Tư đứng cách cô mấy bước, theo lý mà nói thì ánh đèn ban công hắt vào, không đến nỗi Tuyết Thuần không thấy được gì. Trong lúc lơ đãng anh đã phát hiện ra manh mối, bằng vào sự thông minh của anh, suy nghĩ ngay được một kết luận: Tuyết Thuần mắc bệnh quáng gà.
Vốn định dành cho cô một sự ngạc nhiên, nhưng hiển nhiên người phụ nữ ngốc chính là người phụ nữ ngốc, nhìn một lát thôi cũng không được.
"Anh ở đây."
"A!"
"Xuỵt, đừng sợ, đưa tay cho anh."
Tiếng nói dịu dàng như rượu ngon ủ trăm năm, giờ phút này đột nhiên vang lên ở vành tai, Tuyết Thuần giật mình sửng sốt.
Bàn tay nho nhỏ mềm mại đặt lên, Tuyết Thuần lấy lại bình tĩnh, thấy rõ ràng là Lại Tư, thật may là bệnh quáng gà của cô không đến nỗi quá nghiêm trọng, "Có phải đường điện có vấn đề hay không, sao toàn bộ đèn lại bị tắt thế này?"
"Không phải, anh cố ý. Yên tâm, đi theo anh."
Giọng nói trầm ấm nhẹ nhàng nỉ non, từng tiếng mê hoặc cô. Tuyết Thuần không cưỡng lại được sự dịu dàng của Lại Tư, để anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rat-yeu-co-vo-ep-hon/2889811/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.