Quả nhiên! Trong lòng Lại Tư có tiếng ""lộp bộp"", sau đó khuôn mặt tối sầm, hai bên thái dương nổi gân xanh như muốn nổ tung mạnh mẽ.
Trong chốc lát vất vả lắm, Lại Tư mới mở miệng cười lạnh, che dấu lời nói nguy hiểm với cô gái đang ở dưới thân, giống như dụ dỗ hỏi: ""Trình Lãng, là ai?"" Chẳng lẽ là bạn trai ngày trước của cô? Tuyết Thuần của anh cũng sẽ không yêu đương khi mới hơn mười tuổi chứ?
Tuyết Thuần giật mình, sau đó vẻ mặt nhìn qua có vẻ kinh hoàng.
Lại Tư lập tức nhận ra, trong lòng vô cùng khó chịu làm cho anh rất không thoải mái. Anh vẫn cứ nghĩ, cô hoàn mĩ trong trắng, từ đầu đến cuối, chỉ có qua lại với một người đàn ông là anh, thì ra trong lòng của cô sớm đã có người khác, còn chờ hắn năm năm.
Nếu không phải anh dùng chân chắn ngang, có lẽ Tuyết Thuần sẽ vẫn còn chờ đợi người đàn ông đã rời đi kia.
Tay Tuyết Thuần gắt gao siết chặt ga giường, anh không nên biết, nam sinh kia đã xua tan bóng tối quanh cô, cô chưa bao giờ nói quá nhiều chuyện với người khác, chỉ trừ Thiến Sở Sở.
Bạn trai, cũng không đúng, năm ấy mọi người đều còn nhỏ. Cho dù có, quá lắm cũng chỉ là thích, tình đầu ngây ngô mà thôi! Ngay cả chính cô cũng hoài nghi, năm ấy nam sinh kia nói như vậy, đều là giả?
""Không phải.""
Tuyết Thuần lắc đầu một cái, không dám đoán làm sao anh lại biết được.
Cô vẫn còn ôm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rat-yeu-co-vo-ep-hon/2889755/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.