Ngày mưa tới đúng như dự báo thời tiết, Vương Trạch Văn khẽ thở phào.
Mọi người dốc sức cố gắng, lại lần nữa tụ họp.
Một đám người tụ lại ở hiện trường, nhìn có hơi hỗn loạn.
Quách Dịch Thế sau khi khởi quay, lần đầu tiên diễn chung với Lâm Thành.
Cậu ta nắm chặt lấy tay Lâm Thành, cảm động: "Người anh em! Cuối cùng cũng được thấy anh rồi!"
Lâm Thành nói: "Cậu khỏe không?"
Quách Dịch Thế rưng rưng nói: "Tôi không khỏe tí nào cả! Cái bộ phim này cmn quá khó quay! Đạo diễn Vương nói lúc trước không sai tí nào. Tôi mệt quá! Bộ phim lúc trước tôi quay có đề tài về tai nạn cũng không mệt như vậy! Tôi muốn biết anh bên kia thế nào, chỉ là vẫn không thấy anh đâu!"
Nhưng mà, phần diễn chung của hai người họ, cũng chỉ là một thoáng kinh hồng quay cảnh thiên tai giữa đêm mà thôi, mọi người coi như cùng tác chiến với nhau mà nên duyên.
Vương Trạch Văn quay đặc tả hai đôi mắt của họ trong bóng đêm.
Cảnh này Lâm Thành đã ngựa quen đường cũ, dù sao hồi đóng Bắc Cố đã được chỉ dạy rất nhiều lần, anh nhìn về ống kính với ánh mắt như nhìn chiến hữu cách mạng. Quách Dịch Thế còn chưa kịp thoát ra khỏi cảm xúc của bản thân, thấy Lâm Thành liếc mắt đưa tình thì ngóng nhìn thật sâu theo.
Vương Trạch Văn xem xét phân cảnh của Quách Dịch Thế hồi lâu, không biết mang tâm tình gì mà tự nhiên lại cho qua.
Cảnh diễn sau đó gần như đều là diễn vào đêm.
Mưa to liên tục cả ngày,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rat-that/1797481/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.