Buổi sáng khi Lâm Thành ngủ dậy, anh phát hiện mình đang nằm trên giường.
Anh nhớ lại chuyện đêm qua một chút, lộ ra vẻ mặt mờ mịt. Quay đầu lại nhìn, phát hiện Vương Trạch Văn đang nằm cạnh mình, hai người đều nằm rất quy củ. Nhưng Lâm Thành vẫn còn mặc áo khoác đêm qua, hôm qua anh thậm chí còn quên không rửa mặt.
Lâm Thành trầm mặc, không dám tưởng tượng tới bộ dáng của mình lúc này, anh lẳng lặng bò dậy, đi về phía WC.
Lâm Thành ở trong WC một thời gian rất lâu. Anh rửa mặt đánh răng trong đó, còn tiện ngây ra một lúc. Anh dùng nước vuốt vuốt tóc, muốn sửa lại kiểu tóc của mình một chút, bảo đảm hình tượng của mình.
Nhưng dù đã làm xong tất cả, anh vẫn ở lại trong WC, giơ tay vẽ vòng tròn lên gương, ngơ ngẩn làm mấy việc vô ích.
Không có nguyên nhân gì cả, anh chỉ là tự dưng không biết nên dùng vẻ mặt gì để đối diện với Vương Trạch Văn mà thôi.
Bởi vẫn còn sớm, anh cũng không để ý cho lắm, anh ở trong đó rất lâu. Chờ tới khi ra ngoài, trên giường đã trống trơn.
Lâm Thành đứng ngây ra tại chỗ, tuần tra một vòng trong phòng bệnh. Cửa sổ bị mở ra, không khí mới ùa vào. Đồ ăn khuya hôm qua mua quên ăn, đã bị người dọn đi.
Lặng lẽ không tiếng động rời khỏi, nếu không phải áo khoác của Vương Trạch Văn vẫn còn ở trong phòng, anh sẽ cho rằng đối phương đã đổi ý, trốn mất.
Ngay khi Lâm Thành đang nhíu mày, cửa phòng bệnh bị mở ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rat-that/1797457/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.